Chứng Khát Da Thịt - Chương 2
5
Mặt đỏ bừng, thể nổi một lời.
“Khương Lê, đầu .”
Theo phản xạ, ngoảnh đầu , đèn flash chói lóa ngay mắt.
“Có ảnh bằng chứng, hình tượng ngọc nữ thanh thuần mà cô khổ công xây dựng sắp sụp đổ .”
“Khương Lê, cô xem, fan của cô sẽ nghĩ gì?”
Sắc mặt tái nhợt, vùi đầu chăn, giọng chút nghẹn ngào:
“…Anh thế nào?”
Giang Vọng vươn tay kéo dậy, ép đối diện với .
“Tiếp tục hẹn hò với .”
“Chỉ thôi?” Tôi sững sờ.
“Để cũng cơ hội đá cô một lần.”
Giọng lạnh lẽo như lưỡi dao cắt tim.
Tôi thể diễn tả cảm xúc của lúc —
Chỉ thấy khí xung quanh thật nặng nề.
“Khi nào?” Tôi khẽ hỏi.
“Tùy tâm trạng.”
Giang Vọng duỗi ngón tay thon dài, nhấc con búp bê đã xì lên xem xét.
“Làm cũng khá giống đấy, thích ?”
“Dùng quen .” Tôi nhỏ giọng giải thích.
nụ môi chợt tắt ngấm, ánh mắt trở nên lạnh băng.
“Vứt .”
Tôi vội vàng thu dọn, nhẹ nhàng cất nó thùng hàng.
“Vứt ngay.”
Giang Vọng đá thùng một cái, giọng đầy chán ghét.
Tôi vội vàng che chắn: “Không , mắc lắm!”
Anh chậm rãi lấy điện thoại :
“Gửi ảnh cho quản lý của cô nhé?”
“Đừng!”
Tôi vội vàng giật lấy điện thoại, nhanh chóng đẩy thùng hàng xuống gầm tủ.
Giang Vọng theo từ phía , thể hiểu nổi:
“Có cần đến mức ?”
“Lỡ đá , đặt cái mới cũng chờ lâu lắm.”
“Khương Lê…”
“Hửm?”
Tôi ngẩng đầu .
Anh đột nhiên cúi xuống, gần.
Hơi thở quấn lấy , ngón tay thon dài nâng má lên, bỗng nhiên khẽ .
“Cô đúng là ngốc.”
Hành động thân mật khiến chợt cảm giác như chúng đã về quá khứ.
câu năm xưa của Giang Vọng với Quý Thừa Trạch vẫn như một cái gai cắm sâu trong tim —
“Giang Vọng, chẳng chỉ đang đùa bỡn thôi ?”
“Loại như , làm dám mơ mộng đến danh phận Giang phu nhân?”
Tôi thẳng mắt .
Giang Vọng khựng một giây.
Có vẻ như lúc mới ý thức —
Tôi đã thấy cuộc trò chuyện ngày hôm đó của bọn họ.
Anh trả lời thẳng, mà ngược hỏi :
“Thế còn cô? Có cô cũng một mối tình đầu thể quên, ngay khi còn hẹn hò với , cô đã một chân đạp hai thuyền?”
“Làm thể làm chuyện đó?!” Tôi trừng lớn mắt .
“Nửa năm , khi cô rơi xuống nước, trợ lý của cô đã gọi cho .”
“ còn bước phòng bệnh, đã thấy một gã đàn ông kể lể về quá khứ ngọt ngào giữa hai .”
Hai chữ “ngọt ngào” nhấn mạnh đến nghiến răng nghiến lợi.
Tôi nhớ : “Y tá một đàn ông cứu , nhưng khi tỉnh , đã rời .”
Người cứu … là Tô Lâm ?
Anh đã trở về từ lúc đó, còn những lời thâm tình ?
Lại Giang Vọng thấy, dẫn đến hiểu lầm?
“Vậy ý cô là, cô và quan hệ gì?” Giang Vọng nghi hoặc.
“Hắn đơn phương thôi, từng làm điều gì với .” Tôi nghiêm túc trả lời.
Không nhịn mà mắng : “Miệng khâu ? Quan tâm đến thế hỏi thẳng ?”
Giang Vọng mắt , lâu, lâu.
Cuối cùng—
Vị thái tử gia luôn cao cao tại thượng khẽ khuỵu gối xuống.
“Khương Lê, xin .”
“Tôi thừa nhận, những gì với lão Quý khi đó chỉ là lời tức giận, thừa nhận ghen tị.”
“Tại cô là mối tình đầu của , mà là mối tình đầu của cô.”
6
Sáu tháng khi chia tay, và Giang Vọng với , mọi thứ trở như .
Khi trợ lý đặt kịch bản do S+ sản xuất mặt , chết lặng.
“Kịch bản chẳng chúng đã từ chối ?”
“Thư ký của Giang thiếu gia gửi tới, ngoài còn chiếc túi Hermes mới nhất.”
Trợ lý nhỏ thản nhiên như , đặt hộp quà lên sofa, tò mò hỏi:
“Chị Khương Lê, kịch bản khá mà, đạo diễn lớn, IP nổi tiếng, chị từ chối đây?”
Tôi cuộn sofa, lười biếng đáp:
“Không làm.”
Tôi thiếu tiền, chỉ nghỉ ngơi và dính lấy mỗi ngày.
Những lúc bệnh phát tác, thân đau đớn, việc kìm nén để lộ ngoài thực sự tốn sức.
thể từ chối.
Nếu duy trì hình tượng nữ minh tinh trong giới giải trí, Giang Vọng sẽ nghi ngờ động cơ của .
Lỡ như nổi hứng điều tra… lẽ cũng sẽ như cách mối tình đầu của từng làm.
Nghĩ đến đây, tự động viên .
Dù gì Giang Vọng cũng tặng quà cho , chẳng cơ hội nhân cơ hội lấy lòng , quấn lấy ?
—— “Anh bận ? Em nhận quà ! Tối nay ăn tối cùng nhé? Em mời ~”
Tin nhắn gửi đầy một giây, đã nhận hồi đáp.
Chỉ vỏn vẹn một chữ “Ừm”, lạnh lùng đến cực điểm.
Chắc thật sự bận, cũng để tâm, tiện tay đặt điện thoại sang một bên bắt đầu nghiên cứu kịch bản.
Còn bên , Giang Vọng chằm chằm màn hình đến mức suýt nữa thì xuyên thủng nó.
Anh đã canh màn hình suốt mấy ngày nay .
Rõ ràng đã là , kết quả đối phương im lặng như chết.
Nếu còn lật xem ảnh trong album, còn tưởng đêm đó chỉ là giấc mơ.
Được lắm!
Không tặng quà thì cô thèm đoái hoài tới đúng ?
Giang Vọng thoát khỏi ứng dụng nhắn tin, mở ứng dụng mua sắm màu cam, điên cuồng đặt hàng.
7
Buổi tối khi kết thúc công việc, xe của Giang Vọng đã đậu sẵn cửa.
Anh mặc áo khoác đen, ngón tay thon dài kẹp một điếu thuốc, lười biếng tựa xe.
Tôi lập tức chạy đến, hai tay ôm lấy cổ , vùi đầu hõm vai.
Trong khoảnh khắc đó, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể, dễ chịu đến mức chỗ nào cảm thấy nhẹ nhõm.
“Chậc, vẫn bám như .”
Anh ép sát xe, tàn thuốc rơi xuống một chút vì cú va chạm.
Giọng trầm thấp, dễ , mang theo chút trêu chọc.
Tôi hổ, lập tức buông .
Giang Vọng khựng , đó xoay bước đến ghế lái.
Vừa trong xe, điều đầu tiên đập mắt là chiếc túi giấy của Cartier ngay hộp tỳ tay.
Nó đặt một cách tùy ý nhưng nổi bật.
Tôi bực bội mặt.
“Sao thế?” Giang Vọng , khóe môi cong lên.
Tôi lắc đầu, gì.
Chẳng đại diện thương hiệu sẽ nhận sản phẩm sớm nhất ?
Tôi chính là vì thấy bản thiết kế của mẫu nên mới cắn răng nhận thêm công việc, ký hợp đồng làm đại diện.
Kết quả, sản phẩm mắt đã ưu tiên cho mấy tên nhà giàu .
Thật là khó chịu!
“Ngày là sinh nhật của lão Quý, cùng .”
Giang Vọng thản nhiên mở miệng.
Lão Quý, Quý Thừa Trạch, bạn chí cốt của Giang Vọng.
Tính cách ôn hòa nhưng đầy toan tính, như một con cáo, còn là con cháu đời thứ ba của một gia tộc giàu và quyền lực.
thực sự gặp .
Trong mắt Quý Thừa Trạch, là loại phụ nữ sẵn sàng làm mọi thứ để trèo cao.
Có lẽ cũng chẳng gặp .
“Anh gọi thư ký Lý cùng , hôm đó em cảnh , .”
Giang Vọng gì.
Suốt bữa tối đó, cũng im lặng.
Tôi hiểu, chỉ là một chuyện nhỏ, cũng khiến vui?
Mãi đến khi đưa về nhà, xe dừng lầu.
Tôi mở cửa chuẩn xuống xe thì bất ngờ kéo mạnh trở .
Cúi đầu hôn , dùng ít lực.
Tôi đau, mùi máu tanh lan trong miệng.
Anh đã cắn rách môi .
Anh : Khương Lê, nhớ kỹ, chúng đã với .
8
Hôm phim trường, như thường lệ, Giang Vọng bảo thư ký gửi đồ ăn do đầu bếp riêng chuẩn đến cho , kèm theo một chiếc váy lễ phục, là để mặc thảm đỏ.
Thư ký Lý đặc biệt đặt chiếc túi mặt , chiếc nhẫn ngón tay cô lấp lánh tuyệt ánh đèn.
Nụ của cô lịch sự nhưng xen lẫn sự đắc ý, như thể đang khoe khoang điều gì đó.
Người mặt thì một kiểu, lưng là một kiểu khác.
Đối với , cô luôn kiêu ngạo, khinh thường, nhắc nhở biết thân biết phận, đừng mơ mộng vị trí phu nhân tổng tài. Rồi dứt khoát ném đồ xuống đất, rời .
mặt Giang Vọng, cô rằng thích những món đồ tặng, thứ đắt tiền hơn hoặc đổi thành tiền mặt luôn cho nhanh.
Chuyện là vô tình khi đến tìm Giang Vọng.
Chia sẻ cùng một kiểu nhẫn với loại như khiến thấy khó chịu.
Tôi hề tỏ ghen tuông, điều khiến thư ký Lý chút sốt ruột.
Cô liên tục giúp lấy nước, đưa kịch bản, chỉ mong khoe chiếc nhẫn .
Có lẽ là do Giang Vọng tặng nhỉ?
Vì từ chối dự tiệc sinh nhật nên giận ?
Thật trẻ con.
Có nên dỗ dành nhỉ?
Tôi do dự.
mà…
Như cơ hội dính lấy !
…
Còn bên , Giang Vọng một đến bữa tiệc sinh nhật của Quý Thừa Trạch.
Quả nhiên, trêu chọc ngay.
“Giang thiếu, hơn nửa năm vẫn độc thân ! Cậu đưa điều kiện của đây, chỉ cần mở miệng thôi thì chẳng cả trăm cô xếp hàng chờ chọn ?!”
Quý Thừa Trạch lơ là một chút đã công tử nào đó chọc tổ ong vò vẽ.
Anh cứ tưởng Giang Vọng sẽ nổi giận như , nhưng ngờ, nọ chỉ chửi một câu:
“Cút , mới độc thân! Cả nhà đều độc thân!”
Vị công tử đờ . “ thấy đến một mà…”
“Cậu biết cái quái gì chứ? Cô cao quý lắm, thể dẫn đến đây cho mấy làm trò khỉ ?”
“Vậy bây giờ cô đang…”
“Chắc đang sưởi ấm giường cho , ghen tị ?”
Bộ dạng si mê đến mức nỡ thẳng.
Quý Thừa Trạch xác nhận, thằng bạn chắc chắn đã với cô chim hoàng yến đầy thủ đoạn .
mà cái chuyện “sưởi ấm giường” chắc chắn là dối.
Nếu là thật, thì cắt bánh xong, Giang Vọng đã sớm chạy về .
Phải , tình em mấy chục năm của họ, vẫn bằng một con chim hoàng yến mục đích rõ ràng.
Người chỉ mất vài tháng đã biến Giang thiếu thông minh suốt hai mươi sáu năm thành một tên ngốc si tình.
Đến khi Quý Thừa Trạch lấy tinh thần, cạn lời nhận —
Giang Vọng đã kéo công tử nọ cuộc thảo luận về việc nên đặt tên con gái là gì.