Giới thiệu truyện
Cố Tiên Sinh Của Em
Sinh nhật ba mươi tuổi của Cố Hoài, mặt mọi , ánh trăng sáng của đích thân rót rượu mạnh.
“Cô uống say mới vui, mọi xem ?”
Đám chút lo lắng:
“Cố tổng, như ?”
Cố Hoài giọng lạnh lùng: “Không , dù cô cũng chứng si ngốc.”
“Ngày mai tỉnh dậy, sẽ chẳng nhớ gì nữa.”
Tôi nắm tay, như một con rối ngoan ngoãn.
Bởi vì bất kể đối xử với như thế nào, sáng hôm , sẽ chỉ nhớ rằng yêu .
Khóc ck t tưởng ổng lm gì sai ngòi hỏi hang năn nỉ lát mẹ ck vào tưởng cãi nhau chửi ck t một trận . Kkkkk
Buồn thì buồn thật nhưng cảm thấy chung tình kiểu này khổ cả 2. Kết chỉ viết tới vậy để HE thôi. Chỉ thương cho số phận của nu9, không là hai người có 1 gia đình trọn vẹn rồi…
Bồ t làm việc đến 2h sáng xong còn phải xuống dỗ tui đang khóc ướt chăn ướt gối tới 3h sáng
Huhu truyện khóc liên tực luon, sầu quá😭😭
ui trời ơi từ chương 4 tui đã phải lau nước mắt rồi. Đến chương 6 thì phải ngừng 5 lần để khóc rồi đọc tiếp. Khóc như mình là người trong cuộc luôn ý