Công Chủ Đích Cục - Chương 8
17
Ngay lúc , bên ngoài truyền giọng của Liễu Vân Sơ. Thời điểm Liễu Vân Sơ xuất hiện quả thật khéo chút nào.
Hắn bước cửa, thấy thi thể Tào Thừa thì đồng tử lập tức co , vội vàng đầu bỏ chạy.
Ta nhanh mắt nhanh tay giữ .
Liễu Vân Sơ há miệng gì đó, cuối cùng chỉ bất lực thốt : “Ngươi giết Tào Thừa .”
Ta còn tâm tư nào đôi co với .
“Tào Thừa đã chết, Tào gia chắc chắn chịu bỏ qua. Công tử thử nghĩ xem, Tào gia sẽ nhắm —kẻ sắp làm vật tế thần —để báo thù cho Tào Thừa, sẽ nhắm công tử, một vị Liễu gia công tử, để giành lấy càng nhiều lợi ích?”
“Liễu gia là sẽ vì công tử mà chống đối đến cùng, đem công tử dâng cho Tào gia để cầu bình an đây?”
“Cho dù thừa nhận là do giết, Tào gia cũng tuyệt đối tin. Công tử, vũng nước đục , ngươi thể thoát .”
“Hãy đổi lấy y phục của Tào Thừa, mang thi thể . Ta sẽ làm chứng giúp ngươi. Đêm nay chúng triền miên hoan lạc, ngươi từng rời một bước.”
Liễu Vân Sơ im lặng hồi lâu, cất tiếng :
“Ta biết giống Tào Thừa. Tào gia thể vì Tào Thừa mà liều mạng hết thảy, nhưng cha thì chỉ hận sớm chết , nhường chỗ cho đứa con mà ông yêu quý.”
“Ta thông tuệ bằng Tào Thừa, nhưng luôn thắng một lần, để cha bằng con mắt khác.”
“ lúc đã hiểu, công chúa thể khống chế .”
“Ta hối hận. Nếu ngay từ đầu ham công lao , hoặc tự cho thể giải quyết mọi chuyện, liệu kết cục hôm nay khác ?”
Liễu Vân Sơ chằm chằm :
“Công chúa rốt cuộc làm gì?”
Ta nhẹ giọng trấn an: “Hôm nay hề tính toán công tử.”
Liễu Vân Sơ lùi một bước, lúc mới nhận hề đến tay .
“Mấy hôm thấy ngươi gầy nhiều, lần cố ý mang theo vài món điểm tâm nổi tiếng trong kinh thành. Trên đường gặp vài quý nữ đang tranh phấn son và trang sức, chợt nghĩ dường như ngươi từng những thứ , nên cũng mang đến cho ngươi một bộ.”
“Ta gặp Minh Châu . Muội kể với nhiều chuyện, cũng là ngươi đã thả . Là biểu của Minh Châu, nghĩ nên thay gửi đến ngươi một phần lễ vật cảm tạ.”
Liễu Vân Sơ đặt mấy món đồ lên bàn.
“Công chúa đúng, tuyệt thể dính líu chút nào tới cái chết của Tào Thừa. Ta sẽ làm theo lời công chúa dặn.”
“ đây là lần cuối cùng chịu sự khống chế của công chúa. Nếu ngươi định lấy việc uy hiếp , thà rằng cùng ngươi cá chết lưới rách.”
“Ta là công tử của Liễu gia, vì Liễu gia mà sinh, cũng sẽ chỉ vì Liễu gia mà chết.”
Thái độ của vô cùng kiên quyết.
Ta cuối cùng chỉ thể thở dài:
“Tùy ý công tử.”
“ biện bạch một câu cho bản thân.”
“Ta giết Tào Thừa, sợ khác biết . Ta chỉ mong công tử hiểu, với công tử kẻ địch.”
Ta theo bóng dáng Liễu Vân Sơ rời , sớm lên giường nghỉ ngơi.
Tào Thừa đã chết, ngày tháng nhất định thể sóng yên biển lặng.
Hôm nay đã xảy quá nhiều chuyện, nhưng tất cả, cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi.
18
Sáng sớm hôm , Hoàng đế triệu kiến.
Khi bước , chỉ thấy Hoàng đế đang cầm một bức mật thư, sắc mặt vô cùng khó coi.
Ông lạnh giọng chất vấn: “Mẹ ngươi từng theo giặc, đúng ?”
Ta còn kịp đáp, ông đã giận dữ ném bức thư về phía .
Trên đó rõ ràng là chữ của Tào Thừa.
Nội dung thư rõ quan hệ giữa và Cửu Hà trại, nghi ngờ rằng Cửu Hà trại đã sớm cài quân đội triều đình, chỉ là rõ thân phận.
Nếu Tào Thừa còn sống, bức thư bằng chứng lẽ sẽ bỏ qua. đã chết, ngược biến nội dung trong thư thành chứng cứ rõ ràng nhất.
Ta im lặng đáp, Hoàng đế càng thêm giận dữ.
“Cửu Hà trại mang danh nghĩa của Hiền vương, chính là phản tặc mà trẫm căm hận nhất. Các ngươi dám cả gan nhục mạ trẫm tới mức !”
“Thần nguyện lĩnh binh thay bệ hạ tiêu diệt nghịch tặc!”
Tới lúc mới nhận trong điện còn một nữa.
Lạc Thế Thu.
Hắn quỳ gối một bên, khi sang, cũng nghiêng đầu mỉm với .
Vẻ mặt kiêu ngạo , vẫn như năm xưa.
Ta hít sâu một , với Hoàng đế: “Bệ hạ, đại tế thần sắp tới gần, lúc khơi mào chiến tranh, chỉ e bách tính chịu nổi.”
Hoàng đế nghiến răng nghiến lợi:
“Ngươi quả nhiên lòng hướng về phản tặc.”
“Lạc Thế Thu, trẫm lệnh ngươi lập tức bình định Cửu Hà trại.”
Lạc Thế Thu cung kính nhận mệnh.
Hoàng đế ý đã quyết, biết khuyên giải cũng vô dụng, chẳng buồn tiếp tục dây dưa với ông .
“Bệ hạ đánh thì cứ đánh. Cửu Hà trại đã xây dựng nhiều năm, chắc sẽ thua.”
Hoàng đế lập tức nổi giận đập bàn: “Lý Niệm Vi, trẫm là phụ hoàng của ngươi, ngươi dám với trẫm như ?”
Ta lạnh: “Chưa từng dưỡng dục một ngày nào, thì tính là phụ hoàng cái nỗi gì? Ta từng gọi ngươi một tiếng cha, mong bệ hạ đừng nhận nhầm. Ta họ Trần, họ Lý.”
Nói xong, liếc mắt Lạc Thế Thu một cái, xoay bỏ .
Ta là vật tế thần, ngày mùng ba tháng bảy sẽ bước lên tế đàn, chìm xuống đáy sông.
Trước thời khắc , ai thể động đến .
Ta chẳng gì sợ.
Cơn thịnh nộ như sấm sét của Hoàng đế, cứ để Lạc Thế Thu hứng chịu .
Ta thể bỏ thẳng, dám làm .
Ta mới bao xa, Lạc Thế Thu đã vội đuổi theo phía .
Mi tâm vẫn hết nét u ám, hiển nhiên là Hoàng đế chọc cho mất hứng.
“Hôm qua, Tào gia đã tìm thấy thi thể Tào Thừa một giếng cạn.”
Lạc Thế Thu cảm khái:
“Muội tay thật là quả quyết, chút lưu tình. May mà Tào Thừa luôn cẩn thận, lưu mật tín , nếu thì đẩy thế động .”
“Muội của , tay đã chặt đứt cánh tay trái của . Muội xem, nên làm gì với đây?”
Ta lạnh đáp trả: “Ngươi đã gãy một tay , chẳng lẽ còn tự đoạn luôn tay còn ? Huynh trưởng thân ái, đừng quên Cửu Hà trại là đang làm việc cho ngươi đấy.”
“Bởi vì sợ đấy.” Lạc Thế Thu híp mắt, thần thái ung dung , “Ta sợ sẽ vạch trần thân phận , đẩy chỗ chết, nên chỉ còn cách để thất tín với bệ hạ.”
“ cũng đối địch với .”
“Muội , ngươi chữa khỏi bệnh tim cho , sẽ bảo tính mạng bá phụ cùng đại ca ngươi trong trận , thế nào?”
Ta hứng thú đáp : “Được thôi.”
“Muội chẳng chút thành ý nào, thật chẳng dám tin ngươi.” Lạc Thế Thu lắc đầu, vòng quanh một vòng, tiếp: “Muội thật sự đã thay đổi quá nhiều, chẳng còn chút dấu vết nào của lúc nhỏ nữa.”
Ta bật thành tiếng: “Còn ngươi thì vẫn như cũ, vẫn mang dáng vẻ một kẻ bại trận.”
Lạc Thế Thu cứng đờ một chút: “Muội quả nhiên lợi hại. lần , thắng chắc chắn sẽ là .”
Hoàng đế lúc đã căm ghét .
Ông nhốt trong cung điện, hỏi han tới nữa, xung quanh càng lúc càng nhiều thị vệ canh giữ.
Triều đình phát binh đánh Cửu Hà trại, Hoàng đế còn cố tình ngày ngày sai báo cho biết kết quả chiến trận.
Hai bên giao chiến, Cửu Hà trại chỉ tổ chức vài lần phản kích hiệu quả, đó liền nhanh chóng thất bại liên tiếp.
Cha chỉ là một bình thường, vài phần can đảm, vài phần hào khí, nhưng cũng chỉ giới hạn đến thế mà thôi.
Sau khi chúng lần lượt rời khỏi, khả năng phản ứng của trại giảm xuống nhanh.
Nếu như lúc bình thường, chuyện nghiêm trọng lắm. một khi đã khai chiến với triều đình, nó sẽ biến thành nhược điểm chí mạng.
Huống chi Lạc Thế Thu kẻ ngu ngốc, thậm chí còn hiểu rõ Cửu Hà trại hơn ai hết.
Còn thì nhốt trong cung, với trận chiến đã thể vươn tay can dự nữa.
Kết quả cuối cùng chỉ còn dựa cả đại ca Trần Đại Ngưu.
Cảm giác mọi việc vượt ngoài kiểm soát khiến vô cùng thống khổ.
Ta thực sự bình tĩnh như vẻ ngoài đang thể hiện.
chẳng làm gì.
Tất cả đã sớm sắp xếp, chỉ thể tin tưởng đại ca làm .
Phần lớn thời gian, thích ôm chiếc hộp nhạc Tào Thừa tặng , nhẹ nhàng vặn lên những âm thanh, để cho tiếng nhạc xoa dịu tâm trí hỗn loạn trong lòng.
Tào Thừa nắm rõ tính tình Hoàng đế, chỉ bằng một phong mật tín đã khơi mào chiến sự lần . Mục đích của chính là nhổ quân cờ mà đã dày công sắp đặt trong quân đội.
Tào Thừa, Tào Thừa.
Ngươi đã chết mà vẫn như chiếc gai mắc nghẹn trong cổ, khiến thể nào quên.
Ngày thứ mười của trận chiến, Hoàng đế đích thân tới tìm . Nụ của ông khiến cảm thấy vô cùng khó chịu.
Ông mở miệng : “Thôi Diệu, chính là mật thám của Cửu Hà trại ?”
Hơi thở của đình trệ một nhịp.
Vì đề phòng Hoàng đế đang thử lòng, trả lời ông bất cứ điều gì. biết rõ, cái tên tuyệt đối nên Hoàng đế .
“Thôi Diệu ám sát Lạc Thế Thu, nhưng một tiểu tướng tên Thẩm Thời giết chết ngay tại chỗ,” Hoàng đế để ý đến phản ứng của , tiếp tục , “Không chỉ thế, Thẩm Thời dũng mãnh chiến đấu, là đầu tiên đánh Cửu Hà trại, bắt sống thủ lĩnh sơn tặc.”
Tim đập mạnh một nhịp.
Thủ lĩnh sơn tặc, cha đã bắt ? Sao nông nỗi ?
Hoàng đế càng thêm đắc ý : “Giờ đây bọn chúng đã khải trở về, trẫm cuối cùng cũng thể rửa sạch mối nhục .”
“Hài nhi ngoan, ngươi nghĩ xem, trẫm nên ban thưởng Thẩm Thời như thế nào?”
Ta vô thức nắm chặt chiếc hộp nhạc trong tay, nghiến răng đáp : “Ta tin.”
Hoàng đế quan sát vẻ mặt , đầy thích thú: “Không tin cũng chẳng . Vài ngày nữa, trẫm sẽ cho ngươi tận mắt chứng kiến.”
, dù thế nào nữa, vẫn tận mắt xác nhận kết quả .
Ngày đại tế thần chỉ còn cách năm hôm, đã còn nhiều thời gian nữa .