Cùng Khuê Mật Xuyên Qua Lúc Sau - Chương 1
1.
Ta bạn thân lôi về Đông Cung, trở thành tiểu thái giám bên cạnh nàng.
À đúng , giờ nàng là Thái tử.
Nói cách khác, ôm một cái đùi vàng.
Nghe Giang Ninh kể, nàng hiện tại mang thân phận nặng nề, nữ giả nam trang làm Thái tử, gánh cả áp lực của triều đình vai.
Nghe thử xem, thiết lập vai chính thì là gì?
Còn , một con cá mặn chính hiệu.
Mỗi ngày chỉ theo Giang Ninh, dạo quanh hoàng cung, ăn uống no say.
Có vô dụng, nhưng mà sướng.
Một tháng , nghiêm túc mặt Giang Ninh.
“Ta nghĩ kỹ , thể cứ sa đọa thế .”
Giang Ninh ngẩng đầu : “Rồi ?”
Ta ánh mắt sáng rực nàng: “Ta tìm một công việc nghiêm túc, thực hiện giá trị nhân sinh.”
“Chỗ đã chọn sẵn , chính là Dạng Cực Điện.”
Giang Ninh ngẩn : “Chỗ nào ? Sao từng qua?”
Ta sờ mũi: “Dù cũng một chỗ như thế.”
Giang Ninh hỏi thêm, vung tay một cái liền đồng ý.
Ta nén , xoay trở về phòng.
2.
Chiều hôm , mặc bộ thái giám phục, cầm thẻ bài Giang Ninh cấp cho, hiên ngang đến Dạng Cực Điện báo danh.
Vừa đến nơi, quản sự thái giám liền nhét cho một cái thùng gỗ.
“Đến đúng lúc lắm, hôm nay các đại nhân cấm quân đều ở đây, mau thêm nước !”
Ta ngơ ngác gật đầu, lóng ngóng ôm thùng .
Dạng Cực Điện, tên vẻ cao thâm khó đoán, nhưng thực chất… nó là một cái nhà tắm công cộng.
Kiếp thanh tâm quả dục, thích giúp đỡ mọi , công việc phù hợp với .
Mlem mlem hê hê trai ơi mị đến đây!
Ta hít sâu một , xách thùng bước .
Bên trong nước bốc lên mịt mù, nóng hổi, chẳng thấy rõ bao nhiêu .
Nghe tiếng ồn ào xung quanh, hẳn là ít.
Ta cúi đầu bước tới, kết quả đụng thẳng một .
Một … trần như nhộng.
Ta lập tức cúi đầu thấp hơn nữa.
Quả nhiên, tâm lý vẫn đủ vững vàng.
“Tới thêm nước ?”
3.
Ta lắp bắp đáp: “Vâng… .”
Hắn giơ tay chỉ gian phòng phía trong cùng: “Trước tiên mang nước đến cho lão đại của bọn .”
“Hầu hạ cho .”
Ta gật đầu, xách thùng nước .
Gian phòng đó lớn, nhưng so với chỗ khác rộng rãi hơn nhiều, trong khí còn phảng phất một mùi thuốc nồng đậm.
Liếc mắt sang, thấy chỗ để quần áo một tấm lệnh bài.
Cấm quân thống lĩnh, Lục Phong Nhiên.
Ồ, quan chức nhỏ nha.
Ta thêm một chút, chỉ thấy ánh nến màu cam lay động, một bóng cao lớn sừng sững mặt.
Hắn ngâm nửa trong nước, lưng cơ bắp cân đối, vai rộng eo hẹp, làn da mang sắc đồng khỏe mạnh.
Nói chung, tồi, mlem mlem.
Ta lén vài lần, nhanh chóng thu ánh mắt.
Xách thùng nước đến gần, bắt đầu đổ bể. Trong lúc đó, vô thức liếc xuống nước.
Chậc, nước tắm thuốc, đen kịt.
Gì cũng thấy.
Ta mới đổ một lúc thì thấy một tiếng “hừm…” khe khẽ.
Lục Phong Nhiên trầm giọng hỏi : “Mới tới?”
Ta sững , vội đặt thùng xuống, đưa tay thử nước: “Nước nóng quá ?”
Ngón tay chạm đùi , đầu óc liền ong một tiếng trống rỗng.
Lục Phong Nhiên lập tức túm lấy cổ tay , ánh mắt nguy hiểm chằm chằm: “Ngươi đây làm việc ở ? Sao khoonh biết điều mà động tay động chân như ?”
Hắn khuôn mặt tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, từng đường nét đều mang vẻ cứng cỏi, đầy khí lực.
Lòng bàn tay nóng rực khiến giật bắn, run rẩy đáp: “Đô… Đông Cung.”
Giọng trầm thêm một chút: “Ngươi là của Thái tử?”
Ta cúi đầu, nhanh chóng tìm cơ hội chuồn . Người khí thế quá mạnh, lòng nhưng gan trêu chọc !
nắm chặt cổ tay , nhất thời thoát .
Ta đang định lấy Thái tử làm lá chắn thì đột nhiên, Lục Phong Nhiên kinh ngạc : “Ngươi là nữ?!”
Ta: “???”
Cái quái gì thế?!
Giang Ninh giả nam trang hơn mười năm cũng phát hiện, mới giả trang hơn mười ngày đã lật tẩy?
Ta còn đang ngơ ngác thì Lục Phong Nhiên đã buông tay, nhanh chóng túm lấy một bộ y phục bên cạnh trùm lên đầu .
Ta hoảng loạn kéo xiêm y xuống, nhưng đã nhanh chóng mặc xong quần áo, sừng sững mặt .
Ta méo miệng .
Ai nha!
Lật xe !
4
Lục Phong Nhiên xách cổ áo như xách gà con, một đường lôi về Đông Cung.
Dọc đường , bụm mặt nhưng vô ích, mặt đã mất sạch !
Về đến Đông Cung, ném sang một bên, còn Lục Phong Nhiên thì lập tức tìm Giang Ninh.
…
Nửa canh giờ , từ thư phòng Giang Ninh bước .
Lúc ngang qua , một cái, ánh mắt… rõ là ý gì.
Ngay đó, Giang Ninh cũng , đầy dữ tợn:
“Lục thống lĩnh yên tâm, nhất định sẽ quản giáo nàng thật .”
Lục Phong Nhiên rời , còn thì bịch một tiếng ôm lấy đùi Giang Ninh.
“Ta sai .”
Giang Ninh nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi lúc cho biết Dạng Cực Điện là phòng tắm lớn trong cung!”
Ta: “Nếu … lần dẫn ngươi theo?”
Giang Ninh bĩu môi: “Vậy còn tạm .”
“ về cách xa Lục Phong Nhiên một chút.”
Ta sững : “Sao ?”
Giang Ninh đáp: “Hắn , ngươi trêu .”
Nàng , Lục Phong Nhiên là Diêm La sống, giết chớp mắt, máu lạnh vô tình, ai còn sống thì đừng dại mà gần.
Ta theo bản năng bật thốt lên: “Nhìn giống lắm.”
Giang Ninh lạnh: “Sao? Ngươi xuyên qua hiện tượng để thấy bản chất ?”
Ta đang định giải thích thì nàng đã tiếp lời: “Ta thấy rõ ràng là ngươi thèm khát thì .”
Ta: “……”
“Ta thể là sắc nữ, nhưng biến thái.”
Giang Ninh nhún vai: “Khác lắm ?”
Ta trầm mặc vài giây, nữa.
Dù thì… đúng là cũng khác là mấy.
Giang Ninh kéo tay : “Thôi kệ, hôm nay nho tươi đưa đến, chúng ăn !”
Hay lắm!
5
Ta cùng Giang Ninh ở hậu viện, dài sập, phơi nắng, tận hưởng những ngày tháng thư thả sung sướng.
Ta cầm một quả nho, huýt sáo với nàng: “Tới , bắt lấy!”
Giang Ninh lập tức chỉnh tư thế, há miệng: “A ——”
Ta nhắm chuẩn, tung quả nho lên trung. Trái nho tròn mọng vẽ một đường cong mỹ khi rơi chính xác miệng Giang Ninh.
“Tốt! Giang tuyển thủ vẫn giữ phong độ định!”
Đây là trò chơi chúng chơi hồi , bây giờ chơi vẫn thấy hoài niệm vô cùng.
Ngươi một quả, một quả, ném qua ném cả buổi, vui kể xiết.
Cuối cùng, cầm quả nho cuối cùng, lùi xa một chút, : “Tăng độ khó nào!”
Giang Ninh hớn hở há miệng, định ném thì nàng đột nhiên sững .
“Sao thế? Ngẩn làm gì? Chuẩn đón !”
Ta hô lên nhưng nàng vẫn phản ứng, chỉ ngơ ngác về phía .
Ta nghi hoặc xoay đầu —
Một nữ tử dáng vẻ đoan trang quý phái đang ngay lưng , sắc mặt mấy dễ .
Ta lập tức đơ , cứng đờ đầu Giang Ninh.
“Ai đây?”
Ta tiếng động hỏi.
Giang Ninh gượng, còn khó coi hơn cả : “Thái tử phi, nàng về ?”
Ta lập tức rợn tóc gáy, giơ ngón giữa với Giang Ninh một cái, đầu quỳ phịch xuống đất, hét lớn:
“Bái kiến Thái tử phi! Chúc Thái tử phi vạn phúc kim an!”
Huhuhu, biết co biết duỗi, đó chính là !
6
Hóa Thái tử phi cũng biết Thái tử là nữ.
Ta trầm mặc hồi lâu : “Như , vẻ công bằng với nàng lắm.”
Giang Ninh gật đầu: “Ta cũng thấy , nhưng cách nào khác. Lúc xuyên qua đã như .”
Nàng dừng một chút, đầu : “ ngươi nên lo cho chính ?”
…
Thái tử phi Đường Thanh là một tên tiểu bạch kiểm chuyên quyến rũ Thái tử, nhất quyết đòi tống Ám Đình Ty.
Ám Đình Ty là chỗ nào?
Là nơi chuyên giam giữ và cải tạo lao động những cung nữ, thái giám phạm !
Ta đường đường là một thiếu nữ hoa quý, thể đó ?!
Không thể nào!
Ta lập tức ôm chặt đùi Giang Ninh, lóc: “Chị em , ngươi thể thấy chết mà cứu!”
Giang Ninh đỡ trán: “ Đường Thanh là con gái thừa tướng, nuông chiều từ nhỏ. Nếu tống ngươi , nàng khi giở trò, trực tiếp chơi ngươi đến chết đấy!”
Ta giật nảy .
Lời … lý.
Hiện tại còn là thái giám mà nàng đã đuổi . Nếu một ngày nào đó phát hiện là nữ thật, chẳng còn thảm hơn ?
Khó mà xoay sở , giữ mạng vẫn là quan trọng nhất!
Ta vội bò dậy, xoay chạy thẳng ngoài.
Giang Ninh: “Ngươi ?”
Ta đầu : “Thu dọn hành lý, chuẩn chạy trốn!”
7
Từ Đông Cung chạy tới Ám Đình Ty, địa vị của tụt dốc phanh.
Cũng may Giang Ninh vẫn còn chút lương tâm, sai chiếu cố một chút.
Cuộc sống cũng đến mức quá thảm.
Chỉ là, những ngày yên bình bao giờ kéo dài lâu.
Hôm , giặt xong một thùng lớn quần áo, đang trong viện phơi nắng thì cửa viện bỗng đẩy .
Ma ma trừng mắt quát lớn: “Có tố giác ngươi ăn cắp tài vật trong cung, đúng là tội ác tày trời!”
Ta: “……”
Hiểu .
Đây là vu oan giá họa.
Chắc tám phần là do Giang Ninh mấy ngày lén tới thăm , Đường Thanh phát hiện.
Thế là xui xẻo.
Ta bình tĩnh đáp: “Ta gặp thái tử.”
Chát!
Một cái tát giáng thẳng xuống mặt .
Ma ma lạnh: “Ngươi, một tên tiểu bạch kiểm, còn mơ tưởng để Thái tử cứu ngươi ?!”
Cái tát đánh đến nỗi lệch cả mông.
Bổn cô nương sống hai đời cũng từng ai tát thẳng mặt như !
Tính khí vốn nóng nảy, nhân lúc nàng để ý, nhấc chân đạp thẳng một cú.
“Ai da!”
Ma ma đạp lảo đảo, những xung quanh theo bản năng nhào tới đỡ.
Ta nhân cơ hội xoay bỏ chạy!
Giang Ninh cứu mạng! Chị em của ngươi sắp đời !
…
Đáng tiếc, còn kịp chạy đến Đông Cung thì đã bắt .
“Còn dám bỏ chạy?” Ma ma hừ lạnh, thở phì phò quát: “Lôi nó đến Thận Hình Ty! Cho nó nếm mùi đau đớn một phen!”
Ta trợn tròn mắt.
Xong …
Toàn thân đột nhiên bủn rủn, ngã rầm xuống đất như cá chết.
Bên tai như vang lên bi kịch BGM: Bông tuyết phiêu phiêu, gió bắc rền vang ~
lúc , một tiếng quát lạnh truyền đến từ xa: “Ai đang làm loạn ở đây?!”
Ta giật , vội ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy Lục Phong Nhiên mặc khôi giáp nhẹ, thắt kiếm bên hông, sải bước tới.
Đây là cái gì?
Đây chính là tia hy vọng sống sót của !