Đoạt Thê Của Quần Thần - Chương 3
Mọi thứ vẫn như thường lệ.
Sóng gió duy nhất là Lục Yên Nhiên tuyển trong cung.
Ngày đó nàng trở về: “Ta kém khác chỗ nào, vì cái gì mà vòng thứ nhất liền loại ?”
Sau đó nàng chỉ trích : “Ta biết , đều là bởi vì Tẩu tẩu.”
“Tẩu tẩu đã từng là thê tử của bệ hạ, là em chồng của tỷ, cho nên bệ hạ là vì tránh hiềm nghi mới cần .”
Chuyện cũng ngoài dự liệu của .
Đối với Ngụy Nguyên Hành mà cần tránh hiềm nghi .
Khi Thiếu Đế băng hà con nối dõi, triều thần chọn từ trong số những đứa con trai còn của Tiên Hoàng.
Hắn mẫu tộc cường đại, là tân đế, tự nhiên là lôi kéo Lục gia như .
Sao thể vì mà từ bỏ cơ hội như ?
Bà mẫu lúc cũng an ủi Lục Yên Nhiên: “Không làm phi tử cũng , như mẹ con chúng còn thể thường xuyên gặp mặt, nếu cung, đó là một năm cũng khó gặp một lần.”
Lục Yên Nhiên càng dữ dội, bảo bà mẫu nhất định nghĩ cách đưa nàng cung, cho dù chỉ là làm một cung nữ.
Bà mẫu cẩn thận an ủi, yên lặng lui ngoài.
Ta biết vì sống nên Lục Yên Nhiên chọn .
ý định thay đổi số phận của nàng .
Chỉ là hiện tại xem nhiều chuyện cũng do quyết định.
Buổi tối Xuân Oanh từ chỗ ma ma trở về lặng lẽ cho biết, hôm nay ở hẻm nhỏ gặp hàng xóm.
Trong lúc vô tình hàng xóm thấy An Ninh, An Ninh cùng Ngụy Nguyên Hành quả thực là cùng một khuôn mẫu.
“Quận chúa, nô tỳ sợ đêm dài lắm mộng. ” Xuân Oanh nhắc nhở .
“Ta biết.”
Kỳ thật cũng kế hoạch.
Dựa theo quỹ tích kiếp , năm nay Bắc Di xuôi nam cướp bóc, Lục Doãn Tuy sẽ tự xin đóng ở Bắc Địa.
Hắn sẽ ở bên kiến công lập nghiệp, cực ít khi về Thiên Đô.
Ta chỉ cần sống qua mấy tháng , đến lúc đó để ma ma mang theo An Ninh len lén theo quân đội của Lục Doãn Tuy, từ nay về rời xa Thiên Đô, rời xa hỗn loạn.
Chỉ cần tới Bắc Địa là an .
Ta vẫn lén lút nuôi dưỡng An Ninh.
Nơi đó ai thấy Ngụy Nguyên Hành, tự nhiên cũng ai biết An Ninh lớn lên giống .
Ngày hôm , bên Lục Doãn Tuy cuối cùng cũng truyền đến tin tức.
Thích khách quả nhiên vẫn tới.
Khi đó Ngụy Nguyên Hành đang săn, Lục Doãn Tuy hộ giá thương ở chân tạm thời thể .
Việt Dao bảo chăm sóc .
Dĩ nhiên là Việt Dao tới truyền .
Ta đơn giản thu thập chút quần áo theo đến tuyên triệu.
Sau khi Lục Doãn Tuy thấy chút kinh ngạc, hiển nhiên biết sẽ đến.
Biết là Việt Dao tuyên triệu, : “Nếu là tâm ý của Hoàng hậu, chúng nên phụ lòng.”
Chân của thương cũng nặng, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là thể khôi phục.
nếu đã đến đây, còn gặp Việt Dao thì thể rời .
Ta làm bộ lơ đãng hỏi : “Thích khách hiện tại cũng nhốt ở đây ?”
Hắn trả lời: “Bệ hạ đã chém giết bọn họ ngay tại chỗ.”
“Đã hỏi lai lịch của thích khách ?”
“Vẫn .”
Ta giật , kiếp thích khách tra tấn mấy ngày mới thừa nhận bọn họ là môn khách của Ngu thị, đó chém đầu thị chúng.
Vì hiện tại Ngụy Nguyên Hành giết bọn họ ngay tại chỗ?
Ta luôn cảm thấy chỗ nào đó đúng.
Không Ngụy Nguyên Hành cũng sống , bởi vì biết kết quả cho nên thẩm vấn?
nếu sống , vì giết ?
09
Lục Doãn Tuy hôm nay Việt Dao theo Ngụy Nguyên Hành săn, đến tối mới về.
Ta thấy còn thời gian liền lấy chăn đệm cùng quần áo bên của giặt.
Lúc làm việc , chống gậy gỗ ở một bên nhẹ nhàng .
“Cười cái gì?” Ta hỏi .
Hắn trả lời: “Hiện giờ và nàng tựa như vợ chồng bình thường.”
“ , giống như vợ chồng bình thường.”
Lúc phơi nắng Lục Doãn Tuy kiên trì giúp đỡ, chân tuy rằng thương, nhưng tay thì thành vấn đề.
Đồng liêu ngang qua trêu ghẹo tay cầm trường kiếm của ở chỗ phơi chăn.
Lục Doãn Tuy ném nước qua: “Người gia đình tư cách bình luận.”
Các tướng lĩnh trẻ tuổi lớn chạy .
Thành hôn ba năm, lần đầu tiên biết cũng lúc còn sống như .
Hắn đến suy tính của , Thiên Đô mặc dù , nhưng lục đục quá nhiều, bằng lúc nhỏ sinh hoạt ở Bắc Địa.
Hắn trở nơi đó, cưỡi tuấn mã rong ruổi bầu trời rộng lớn.
“Nếu như , nàng nguyện ý cùng ?” Hắn hỏi .
Ta cầu còn .
Ta tựa lòng : “Dù bích lạc hoàng tuyền, ở , ở đấy.”
Đột nhiên vó ngựa từng trận, Ngụy Nguyên Hành cùng Việt Dao sớm trở về.
Ngụy Nguyên Hành cưỡi ngựa, trong tay nắm chặt roi ngựa.
Ta quỳ xuống thỉnh an và Việt Dao, cẩn thận tìm kiếm dấu vết sống .
Việt Dao khen và Lục Doãn Tuy phu xướng phụ tùy, phu thê ân ái.
Ngụy Nguyên Hành lạnh một tiếng: “Vốn tưởng rằng Nam Dương quận chúa mười ngón dính nước mùa xuân, ngờ cũng sẽ một ngày làm việc nặng.”
Hắn đang nhạo liều mạng cùng hòa ly, mất phú quý ngập trời .
Ta im lặng cúi đầu.
Việt Dao : “Chỉ là một ít việc bình thường, cũng việc khó gì, thần cũng sẽ làm.”
Nàng đang nhắc nhở Ngụy Nguyên Hành, nàng cũng từng vì mà chịu khổ.
Đột nhiên một trận gió thổi qua, chăn vặn thổi rơi ngựa Ngụy Nguyên Hành.
Hắn thúc ngựa rời , móng ngựa giẫm lên chăn lưu mấy dấu chân mang theo bùn.
Ta nhặt chăn lên, giẫm lên chăn, là giẫm lên mặt mũi của .
“Không .” Lục Doãn Tuy giúp cầm chăn, “Chúng giặt sạch là .”
Ta ánh mắt nhu hòa của , tâm tình chậm rãi bình phục : “Được.”
Buổi tối Việt Dao bảo và Lục Doãn Tuy dùng bữa.
Ta biết dụng ý nàng , nàng chịu qua từng là vợ cả của Ngụy Nguyên Hành, cho nên và Lục Doãn Tuy xuất hiện mặt Ngụy Nguyên Hành.
Nàng với mọi .
Đã từng là vợ cả của Ngụy Nguyên Hành, hiện giờ cũng cúi đầu.
Nàng để cho cùng Lục Doãn Tuy ở vị trí đầu, cách nàng cùng Ngụy Nguyên Hành gần trong gang tấc.
Nàng quá nóng vội.
Ngụy Nguyên Hành ngay cả cùng hài tử cũng thể giết, chán ghét nhất sự tồn tại của .
Nàng an bài gần như , sợ là chạm nghịch lân của .
Bữa tối là hươu bọn họ săn hôm nay, Ngự trù chia thịt theo thứ tự chỗ bưng lên.
Trước đưa cho Ngụy Nguyên Hành và Việt Dao, đó là và Lục Doãn Tuy.
Ngự trù đến bên cạnh , Ngụy Nguyên Hành đột nhiên lên tiếng: “Không cần đưa thịt hươu cho nàng, đưa cơm cho nàng là .”
Tất cả mọi an tĩnh , đồng tình về phía .
Bọn họ cho rằng Ngụy Nguyên Hành phân biệt đối xử, cho phép hưởng dụng hươu săn.
Ta kinh hãi.
Bởi vì thể ăn thịt hươu.
Trước Ngụy Nguyên Hành cũng nướng cho ăn, lúc liền nôn, đó còn khó chịu vài ngày.
Ta vốn định sẽ lén đưa cho Lục Doãn Tuy, nhưng Ngụy Nguyên Hành cho.
Việt Dao vui vẻ, đắc ý một cái.
Lục Doãn Tuy lên, hướng Ngụy Nguyên Hành thỉnh cầu rằng thịt hươu cũng cần chia cho .
Hắn kiêu ngạo siểm nịnh: “Thần nguyện cùng thê tử ăn cơm.”
Hắn giữ lời hứa lúc nào cũng bảo vệ .
Mặc dù gió thu thổi đến làm thân thể lạnh lẽo, nhưng một lòng ấm áp.
Ngụy Nguyên Hành lạnh lùng : “Lục Khanh tùy ý.”
Vì thế, mọi đều ăn thịt hươu, và Lục Doãn Tuy ăn cơm.
Đột nhiên một trận cuồng phong thổi lên, giá lửa đang cháy mạnh phía ngã xuống.
Ta kịp trốn, trong lúc điện quang thạch hỏa, một cỗ lực lớn kéo .
Là Lục Doãn Tuy.
Ta sống sót tai nạn ôm lấy , một trận kinh hô từ mọi : “Bệ hạ.”
Ta đầu , chỉ thấy Ngụy Nguyên Hành cũng ở bên cạnh , dùng chủy thủ cắt thịt chặn giá lửa.
Hắn cách xa hơn Lục Doãn Tuy, nhưng còn nhanh hơn Lục Doãn Tuy.
Hắn đang ôm Lục Doãn Tuy, môi giật giật, gì.
Tất cả mọi tiến về phía , bọn họ đẩy mạnh , vây quanh bên cạnh quan tâm.
Lục Doãn Tuy đỡ dậy, mới phát hiện tay phỏng.
Ta lo lắng dội nước lạnh chỗ bỏng.
Đây là tay cầm kiếm của , thể sơ xuất.
cảm thấy đau, thẳng Ngụy Nguyên Hành.
Ngụy Nguyên Hành đám vây quanh, ánh mắt cũng rơi chúng , giống như một thanh kiếm sắc bén.
Rất nhanh Ngự y đã chạy tới chữa trị cho Ngụy Nguyên Hành, bọn họ trở về trong trướng.
Việt Dao giải tán yến hội, và Lục Doãn Tuy cũng im lặng rời .
Không bao lâu trời đổ mưa to.
Mưa lớn đập lều, che giấu âm thanh xung quanh.
Ta bôi thuốc cho Lục Doãn Tuy, tiếng nào, đó ngủ.
Không ai trong chúng chuyện.
Ngủ thẳng đến đêm, mơ mơ màng màng cảm giác nặng nề, mở mắt thấy là Lục Doãn Tuy.
Chúng hơn một tháng gặp, còn thanh niên, giải tỏa cũng là chuyện thường tình.
hôm nay đã xảy những chuyện , vốn nên nghĩ đến những chuyện .
Mà cũng tâm tình gì: “Chân còn thương.”
Hắn gì đáng ngại, đó quan tâm xâm chiếm, thậm chí chút ngang ngược.
Ta chỉ thể cắn chặt góc môi thừa nhận.
Lục Doãn Tuy dường như cảm thấy đủ, kêu gọi tên .
Hắn bao giờ yêu cầu như , hơn nữa thể trả lời.
Ta nhỏ giọng làm theo, cho rằng nếu như nguyện ý sẽ thương tiếc .
thắt lưng bụng nam nhân càng mãnh liệt va chạm nơi mềm mại nhất đời , bộ dáng chết thôi.
Ta chút mờ mịt luống cuống.
Hắn một lần cũng tận hứng, nghỉ ngơi một chút lật qua lật .
Hắn sinh thêm một đứa cho .
Về càng giống như một con liệt mã ở bãi săn bắn, xóc đến mức ngay cả cũng thể, chỉ thể gắt gao vịn hai tay , cầu nguyện mau kết thúc một chút.
biết thỏa mãn, làm cho khỏi nhớ tới một tháng khi Ngụy Nguyên Hành độc sát.
Khi đó cũng giày vò như .
Mà khi đó còn tưởng rằng thích , hiện tại nghĩ đó cùng quá là đối với một món đồ chơi coi như xinh là lần sử dụng cuối cùng.
Ta nhịn mở mắt về phía Lục Doãn Tuy, gân xanh cổ nổi lên, khuôn mặt tuấn mỹ cũng bởi vì dùng sức mà chút dữ tợn.
Cực kỳ giống Ngụy Nguyên Hành trong đêm.
“Dừng .” Ta dùng sức đẩy Lục Doãn Tuy .
Lục Doãn Tuy biến sắc, trầm mặc .
Ta phục hồi tinh thần, mới biết là lầm.
Ta xin : “Xin … …”
Hắn đợi xong, cầm lấy quần áo khỏi trướng.
Mưa vẫn rơi, biết .
Ta đang trong bóng tối và chính là đã phá hỏng mọi thứ.
Ta nên đẩy Lục Doãn Tuy khi Ngụy Nguyên Hành cứu .
Hắn tất nhiên là hoài nghi đối với Ngụy Nguyên Hành dư tình dứt, cho nên mới cự tuyệt cùng thân mật.
ngay cả giải thích cũng cách giải thích.
Lục Doãn Tuy tin Thần Phật tin kiếp , cũng sẽ tin là vì tự vệ mới hòa ly với Ngụy Nguyên Hành.
10
Đầu óc choáng váng nặng nề, biết từ lúc nào ngủ , đó mơ.
Mơ thấy Ngụy Nguyên Hành đến bên cạnh .
Hắn vuốt ve mặt mày và môi , nham hiểm đến đáng sợ.
Ta thể cử động, tránh khỏi.
Hắn cúi xuống hôn , hàm răng khép chặt cạy mở, thở từng ngụm cướp .
Ta cảm thấy đang liên tục rơi xuống, rơi xuống……
Rơi vực thẳm chỉ và .
Và sẽ làm bất cứ điều gì trong vực thẳm .
Hắn ghé tai : “A Viện, chúng đem Dư Nhi và Dực Nhi tái sinh ?”
“Một nhà bốn chúng tách nữa.”
Dực Nhi là đứa con thứ hai của và Ngụy Nguyên Hành.
Kiếp để An Ninh làm một lần nữa, nhưng sẽ bao giờ Dực Nhi hoạt bát vui vẻ nữa.
Ta với , sẽ bao giờ cùng sinh con dưỡng cái nữa.
một chút khí lực cũng .
Chỉ nước mắt ngừng chảy xuống.