Giới thiệu truyện
Gieo Nhân Nào, Gặt Quả Nấy
Thành hôn bảy năm, phu quân thủ phụ vì một đôi nhi nữ mà thỉnh về một nữ phu tử.
Hắn giải thích: “Trong nội viện, nam tử bất tiện.”
Ta thương cảm nữ tử sống chẳng dễ dàng, bèn tăng gấp đôi học phí.
Ngày ngày tự tay chuẩn áo cơm cho nhi nữ, chỉ sợ chúng đói lạnh.
Mãi đến sinh thần của nữ phu tử, phu quân lén lút đưa nhi nữ đến tửu lâu mừng sinh thần cùng nàng.
Lúc , mới , thì nữ phu tử chính là thanh mai ngoại thất năm xưa của khi lâm nạn.
Ngay cả đôi nhi nữ cũng thay che giấu .
“Phụ thân, rốt cuộc khi nào và phu tử mới thành thân? Như chúng sẽ là một nhà .”
“Mẫu thân lúc nào cũng quản thúc chúng con, cái gì cũng hiểu, nếu để phu tử làm mẹ thì biết bao.”
Giọng của Thôi Diễn mang theo ý .
“Vài ngày nữa, sẽ cung cầu một đạo chỉ phong bình thê, thể để mẫu thân con ức hiếp Lan nhi.”
“Phụ thân vạn tuế!”
Ta ngoài cửa, tâm can như dao cứa, cắn răng hạ quyết tâm, xoay cung bái kiến Thái hậu.
“Cô mẫu, xin ban cho con một đạo chỉ hòa ly .”
“Thế còn hai đứa trẻ?”
Ta ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ nhưng kiên định: “Một đứa cũng cần.”
Truyện này hay ở chỗ là tình mẫu tử ko phải nói đoạn tuyệt là đoạn tuyệt được. Có rất rất nhiều gia đình có con cái bất hiếu, chửi cha mắng mẹ thậm tệ. Thậm chí gây chuyện báo hại gia đình, nhưng đến lúc đó người chắt chiu từng đồng, chạy vạy lo lót cho con lại là bố mẹ. Tình cảm của bố mẹ, đặc biệt của người mẹ là vô cùng phức tạp. Đó là đứa con mình mang nặng đẻ đau, mình chăm bẵm từng ly từng tý, mình có thể giận, có thể đánh mắng, nhưng tuyệt đối ko thể bỏ mặc hoàn toàn được
sao lại dịch là nữ chủ nhân