Hai Tỷ Muội - Chương 4
11
Ta mím chặt môi, tay nắm chặt dây cương, gần như bóp nát nó.
Chỉ mong, tốc độ thể nhanh hơn, nhanh hơn nữa.
Về đến nhà, nhảy xuống ngựa chạy thẳng đến chính viện.
Tim đập liên hồi.
Chuyện lo lắng nhất, cuối cùng vẫn xảy .
Chi Chi trói chặt cột gỗ, bên chất đầy củi khô.
Đồng tử co .
Một nam tử trung niên mặc trang phục đạo sĩ đang chuyện với cha mẹ .
Chi Chi nước mắt lưng tròng .
Mặt dần đông cứng , mọi : “Đây là ý gì?”
Mẫu thân sắc mặt nghiêm trọng, vội vàng bước tới đỡ lấy tay đang thương: “Gia Ý giờ mới về?”
Bà cúi đầu, trong mắt lộ vẻ đành lòng: “Gia Ý, con cũng biết. Triều đình và dân gian đều kiêng kỵ vu cổ chi thuật, ngờ Chi Ý nuôi dưỡng ở Miêu Cương, nhiễm những thứ sạch sẽ đó.”
Ta nhíu mày.
Mẫu thân tiếp tục thở dài: “Đây là đạo sĩ trừ tà mà cha con tìm đến, dùng lửa thuật phù thủy để trừ tà ma Chi Ý.”
Ta lạnh lùng lão đạo sĩ , vẻ đạo mạo giả tạo của lão.
“Ai Chi Chi nhiễm tà thuật? Có bằng chứng gì?”
” Thôi Nhị tiểu thư nuôi dưỡng ở Miêu Cương, trong phòng nuôi nhiều trùng độc như , chẳng lẽ đủ chứng minh nàng liên quan đến cổ thuật ?” Lão đạo sĩ chỉ sợ thiên hạ loạn.
Ta hít sâu một , cố gắng bình tĩnh giải thích với mẫu thân: “Mẫu thân, đó là trùng độc, mà là dược liệu.”
“Dược liệu?” Mẫu thân ngạc nhiên.
“Mẫu thân, dân gian từ lâu đã bài thuốc dùng bọ cạp, sâu bọ, hôm nay con tìm một danh y trong dân gian, thấy con bệnh nặng quấn thân, liền kê cho con mấy bài thuốc dùng độc công độc. Chỉ là con gái thật sự sợ những con sâu bọ , còn Chi Ý từ nhỏ nuôi dưỡng ở thôn quê, quen những thứ nên con để trong phòng nàng cho tiện lấy dùng.”
Mẫu thân , sắc mặt chút dao động.
Phụ thân từ xuống : “Gần đây sắc mặt Gia Ý đúng là ngày càng .”
Lão yêu đạo thấy cha mẹ dao động, sợ cha mẹ thay đổi ý định: ” Thôi Đại tiểu thư đừng bao che cho nhà, lão đạo từng đến việc dùng độc trùng làm thuốc.”
Ta tức giận đến cực điểm, ánh mắt lão như một cái xác chết.
Phụ thân suy nghĩ một lát, lệnh cho đè xuống.
Sau đó để lão đạo thi pháp.
Ta về phía Thôi Chi Ý, ngày thường nàng thích nhất, lúc mím chặt môi, cố nén nước mắt .
Tay nàng trói bằng dây thừng, giãy giụa, hiệu với : Đừng lo lắng.
Nước mắt chảy dài má.
Sao lúc mới biết ngoan ngoãn.
Ngày thường đã bao nhiêu lần, giấu đồ cho kỹ, giấu cho kỹ.
Vậy mà .
Nhìn Chi Chi trói ở đó, bất lực.
Lòng như rơi núi đao, từng cơn đau nhói nhói khiến thở nổi.
Lão đạo sĩ bùa giấy đốt thành tro, đổ nước ép Thôi Chi Ý uống.
Nàng nhăn mặt nuốt xuống.
Mọi mặt đều chăm chú quan sát sự thay đổi của nàng.
Như thể nước bùa là thuốc tiên, uống là thể biến hình .
Một nén hương trôi qua, Chi Chi và mọi mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Lão đạo sĩ giữ vẻ mặt, ho khan hai tiếng.
Ta còn kịp thở phào nhẹ nhõm, lão đã vội vàng lấy hộp quẹt từ trong túi , rằng đây là tam chân hỏa diệt trừ tà ma.
Thật là tàn nhẫn!
Bất kể tà ma nhập thân , chỉ cần đốt một ngọn lửa thì dù cũng bằng chứng.
Ta liều mạng giãy giụa, mẫu thân đành lòng.
phụ thân nghiêm mặt lệnh cho hộ vệ giữ chặt .
Phủ xuất hiện cổ thuật, nếu náo loạn đến mặt thánh thượng, e rằng sẽ gây họa diệt tộc.
Ông làm quan đến chức vị cao như , cho dù đối mặt với cốt nhục ruột thịt, mặt gia tộc, cũng cân nhắc hai bên.
Ta chỉ lão đạo sĩ đang cầm lửa trong tay mà mắng: “Yêu đạo! Ngươi dám làm hại ! Ta ngươi chết tử tế!”
Lão đạo sĩ run tay, liếc .
Hai tay cọ xát mặt đất, máu chảy đầm đìa.
Hộ vệ giữ chặt vai cho dậy.
Ta run rẩy hiệu với Chi Chi: Đừng sợ.
Chi Chi với : Không sợ.
Cành cây đã tẩm dầu tiếp xúc với lửa, trong nháy mắt bùng lên ngọn lửa ngút trời.
Ta đầy hận ý chằm chằm lão đạo sĩ .
Chỉ thấy lão nghiêm trang, chắp tay với phụ thân : “Đây là tam chân hỏa, giờ tà ma đã trừ, xin thừa tướng yên tâm.”
Một thanh kiếm dài phá mà đến, chém đứt sợi dây trói Chi Chi.
Tạ Từ phi thân lên , cứu Thôi Chi Ý khỏi biển lửa.
Hắn cũng đầy vẻ tức giận đạo sĩ : “Đã trừ tà ma, chắc hẳn cũng thể thả Thôi nhị tiểu thư . Tà ma là phàm nhân, chắc hẳn khi thấy chân hỏa thì đã rời khỏi nhị tiểu thư . Ngươi đúng ?”
Tạ Từ đá một cước đầu gối ông , ông đau đớn quỳ xuống đất.
“Thừa tướng, lửa đủ mạnh e rằng khó mà trừ tà ma.”
“Đừng bậy!” Một lão giả cùng Tạ Từ đến, bước chính viện.
Tạ Từ buông Thôi Chi Ý , thấy hộ vệ đè ngã đất.
Cũng nể mặt phụ thân , đá ngã hộ vệ đó, đỡ dậy.
Hắn cau mày vết thương đầy máu của , đau lòng : “Đau ?”
Ta lắc đầu, dậy, cánh tay lửa liếm của .
Hắn nghiêng , khẽ : “Chỉ là vết thương nhỏ.”
Phụ thân thấy ngoài xử lý việc nhà, sắc mặt tái mét.
Tạ Từ vốn nổi tiếng là tuân thủ quy củ, kiêu ngạo vô lễ:
“Thừa tướng, Gia Ý là phu nhân tương lai của , hai nhà Thôi – Tạ là một nhà, cũng hai lời. Ta biết thừa tướng lo lắng cổ thuật truyền đến tai thánh thượng sẽ dẫn đến họa diệt tộc mới đưa quyết định , chỉ là hổ dữ còn ăn thịt con, huống hồ Thôi nhị tiểu thư từng hành tà thuật?”
“Thừa tướng, đây là Trọng Cảnh . Chính là kê đơn thuốc cho Thôi đại tiểu thư.”
Tạ Từ giới thiệu lão giả mặc áo đen đang cách đó xa.
Cha mẹ đến danh tiếng của Trọng Cảnh , sắc mặt thay đổi.
Tương truyền Trọng Cảnh thể khiến xương khô mọc thịt, y thuật tinh thông. Hoàng đế đã ba lần mời thái y viện nhưng , đó Trọng Cảnh liền ẩn cư trong dân gian.
Trọng Cảnh tuy đã già nhưng tinh thần vẫn minh mẫn.
“ là đã để Thôi đại tiểu thư dùng độc trùng làm thuốc.
Thôi đại tiểu thư bệnh tật quấn thân nhiều năm, thực là trúng độc. Đơn thuốc của là dùng độc công độc. Lòng chỉ cứu , ngờ đơn thuốc suýt hại chết nhị tiểu thư trong phủ.”
Ông liếc lão đạo sĩ đã sợ đến run rẩy, chắp tay: “Những năm ẩn cư , khắp núi sông, đúng là đã từng gặp đạo sĩ trừ tà tránh họa. từng , đạo sĩ trừ tà mà lấy mạng sống. Giang hồ hỗn loạn, lừa đảo tràn lan, xin thừa tướng sáng suốt.”
Một bên là “Y thánh” do thánh thượng đích thân phong, một bên là đạo sĩ giang hồ.
Trong lòng phụ thân đã quyết định.
Việc ông làm, chỉ là để phòng trường hợp truyền đến tai thánh thượng thì thể cho Thôi gia một bậc thang để xuống.
Lời của Trọng Cảnh , rõ ràng đã cho Thôi gia một lý do nhất.
Phụ thân Thôi Chi Ý, ánh mắt mang theo vẻ áy náy: “Chi Chi, con về nghỉ ngơi ?”
Thôi Chi Ý cúi đầu, im lặng chôn mặt lưng .
Ta ôm Chi Chi lên xuống, may mà cây cột gỗ cách đống củi xung quanh một , ngọn lửa cháy đến Chi Chi.
Chỉ là nàng đột nhiên nhíu mày, trông khó chịu.
“Chi Chi, ? Chỗ nào thoải mái?”
Ta định gọi Trọng Cảnh đến xem nàng.
Chi Chi ôm bụng hiệu: Có chút đau bụng.
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Để tránh bất trắc, vẫn để Trọng Cảnh bắt mạch cho nàng.
Không , chắc chỉ là uống nước bùa sạch nên đau bụng.
Ta yên tâm gọi tỳ nữ đưa Chi Chi về viện .
Quay , thấy tên yêu đạo mà tức đến run rẩy.
“Tiểu Quỳnh, lấy gậy sắt của đến đây.”
Ta cầm gậy sắt tiến lên, tên yêu đạo mới biết sợ.
” Thôi đại tiểu thư! Thôi đại tiểu thư, sai ! Ta ở giang hồ chỉ là túng thiếu, thấy việc béo bở liền hồ đồ. Mong Thôi đại tiểu thư mở lòng thương xót!”
“Mở lòng thương xót?” Ta nổi trận lôi đình, dùng gậy đánh mạnh chân : “Mở lòng thương xót?! Vừa nãy ngươi cầm lửa, lấy mạng , ngươi nghĩ đến chuyện mở lòng thương xót?!”
“Để loại như ngươi ở giang hồ, cũng là coi thường mạng . Hôm nay ngươi đã đến, sẽ khiến ngươi còn đường thoát.” Ta giơ gậy sắt lên, đánh xuống thật mạnh.
Áo của tên yêu đạo thấm máu.
“Rầm” một tiếng, gậy sắt rơi khỏi tay xuống đất.
Tên yêu đạo đã tắt thở, tức giận, chân vững.
Tạ Từ đỡ : “Gia Gia, chứ?”
Ta lắc đầu.
Ta bước xiêu vẹo, hành lễ với phụ mẫu: “Con mệt , xin cáo lui .”