Mê Truyện
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot
Sign in Sign up
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot

Kẻ Sống Sót Duy Nhất - Chương 2

  1. Home
  2. All Mangas
  3. Kẻ Sống Sót Duy Nhất
  4. Chương 2
Prev
Next

Trương Chấn đột ngột cao giọng, quát lớn ngắt lời : “Bạn cô với chúng , cô chứng nghi bệnh nặng, điện thoại bao giờ rời . Hơn nữa, mật khẩu điện thoại của cô mỗi ngày đều đổi. Ngoài cô, ai biết.”

“Không! Tôi ! Tôi thật sự !” Tôi trăm miệng cãi nổi.

Trương Chấn giãy giụa vô ích, ánh mắt chút gợn sóng: “Tống Luật Ngôn, vẫn thừa nhận cô là hung thủ ? Dù camera ghi ngoài, nhưng ở cổng chính biệt thự, chúng tìm thấy một dấu chân dính máu.”

Anh dừng , như thưởng thức vẻ mặt tái nhợt của .

“Dấu chân đó, cỡ giày và hoa văn đế giày giống hệt đôi giày thể thao chân cô.”

Tôi cúi đầu đôi giày của . Một ý nghĩ hoang đường mà kinh khủng điên cuồng nảy mầm trong đầu.

Chẳng lẽ… thật sự là ? Là trong lúc mộng du, giết hết mọi ? Tôi chính là tên sát nhân biến thái tàn nhẫn đó?

Không! Không thể nào! Tôi làm , chính chẳng lẽ rõ !

“Không! Không !” Tôi bật dậy, ghế đổ, phát tiếng kêu chói tai.

“Các cũng thấy ! Giày của sạch sẽ! Không máu!”

Trương Chấn cuối cùng lộ chút thần sắc gần như thương hại. Anh gì, chỉ cầm điều khiển từ xa, nhấn nút.

Máy chiếu tường đột nhiên sáng lên. Một đoạn video giám sát bắt đầu phát tiếng. Thời gian hiển thị: 23:37, hành lang tầng hai biệt thự.

Trong hình, mặc đồ ngủ, lén lút bước từ phòng.

Tôi cứng đờ tại chỗ. Tôi từng khỏi phòng? Tại ký ức !

“Không… …” Môi run rẩy, nổi câu trọn vẹn.

“Có thể… thể say rượu khát nước, ngoài tìm nước uống… đúng . Tôi chỉ tìm nước uống…”

“Dưới lầu đang diễn một vụ thảm sát tàn nhẫn, tiếng kêu cứu ngừng. Mà cô, là sống sót duy nhất, thể bình tĩnh khỏi phòng, tìm nước uống.”

Giọng Trương Chấn như một nhát búa, đập tan chút may mắn cuối cùng của .

“Tống Luật Ngôn, cô thấy, điều hợp lý ?”

Không hợp lý. Tôi biết hợp lý.

chỉ thể lặp máy móc: “Không thể nào… … thật sự …”

Nỗi tuyệt vọng như sóng triều bao phủ, nuốt chửng .

Dưới ánh chằm chằm của Trương Chấn, cảm xúc cuối cùng sụp đổ.

“A! Xin các đừng ép nữa! Không ! Thật sự làm! Các thả …”

Tiếng gào đau đớn vang vọng khắp phòng thẩm vấn. Tôi bất lực túm tóc, mắt mở to, phát tiếng thở hổn hển.

Ầm!

Cửa phòng thẩm vấn đẩy . Một bóng như tia chớp lao , hung hăng đá đổ chiếc ghế bên cạnh.

“Tống Luật Ngôn, đừng diễn nữa! Tôi bằng chứng sắt đá chứng minh cô chính là hung thủ!”

Tôi đờ đẫn đến, cố rõ là ai. Tầm mờ mịt, mồ hôi lạnh chảy dọc trán. Mãi một lúc , mới phản ứng .

Hóa là cô !

Bạn thân của đại tiểu thư Tống Kính Trừng, tên Tiêu Cẩn Nhi.

Lúc , mắt cô đỏ ngầu, tóc tai rối bù, mất vẻ tao nhã thường ngày. Chạm ánh mắt , cô lao tới, phân bua, tát hai cái.

Cô tay nặng nề, ánh mắt đầy oán độc: “Kính Trừng sai! Cô đúng là đồ súc sinh! Con sói mắt trắng bao giờ nuôi quen! Chính là cô, đồ chổi! Từ khi cô về, nhà họ Tống ngày nào yên!”

“Giờ đúng là xảy chuyện !”

Mặt đau rát, chỉ biết khó khăn lắc đầu.

“Còn chối!”

Tiêu Cẩn Nhi mắt đỏ hoe, đột nhiên rút điện thoại , màn hình gần như dí sát mặt : “Kính Trừng tối qua gửi tin cầu cứu, cô phát điên, đang giết ! Tôi thật hối hận vì xem tin nhắn kịp lúc… ngờ đó là di ngôn của cô !”

“Di ngôn gì? Tại cô vu oan !” Tôi lạnh cả , máu như đông cứng .

“Tống Luật Ngôn, cô còn giả vờ gì nữa? Chính cô giết cả nhà họ Tống! Cô báo thù mọi !”

“Tôi giết ! Tôi !” Giọng run đến thành lời.

“Nhà họ Tống tìm về, đối với ơn, giết thân ?”

Tiêu Cẩn Nhi khẩy, giọng the thé: “Hừ! Vì cô hận họ! Nhà họ Tống căn bản coi cô là !”

Mặt lập tức trắng bệch: “Cô đừng nữa…”

Cô càng to hơn, gần như gào lên: “Đừng giả vờ nữa! Nhà họ Tống đúng là đón cô về, nhưng luôn lạnh nhạt với cô! Mặc kệ cùng lứa bắt nạt cô! Ngược đãi cô!”

“Không …” Tôi cố phản bác yếu ớt.

“Không ?”

Cô tiến lên từng bước, giọng dồn dập như bắn súng: “ là , nhẹ ! Không chỉ là cô lập, ngược đãi đơn giản như ! Họ lột sạch quần áo cô, bắt cô học chó sủa, còn bắt cô liếm chất thải! Những thứ , cô quên !”

Tôi cúi đầu, thân run kiểm soát.

Tiêu Cẩn Nhi vẫn dừng : “Còn nữa! Họ lừa cô đến cái hội sở tư nhân đó, đưa cô cho mấy bà giàu, ông trùm chơi đùa! Lần đó cô suýt chơi chết, về viện nửa tháng! Cô nhớ ?”

“Đừng nữa…” Giọng nghẹn ngào, khẽ cầu xin.

“Tôi xin cô, đừng nữa…”

“Cô cho , càng !” Tiêu Cẩn Nhi khinh bỉ.

“Cô nghĩ trưởng bối nhà họ Tống biết chuyện của cô ? Họ mắt nhắm mắt mở, đó bỏ tiền mua chuộc xóa sạch mọi dấu vết! Nếu , cảnh sát tra ! Tống Luật Ngôn, cô chỉ là trò vui của nhà họ Tống, còn bằng một con chó! Sao cô thể hận!”

“Cô ! Cô căn bản hiểu !” Tôi gắng gượng ngẩng đầu, giọng run nhưng rõ ràng.

“Mạng là nhà họ Tống cho, hận họ. Chuyện vài năm đúng là ảnh hưởng đến … nhưng nếu nhà họ Tống đón về, đã chết từ lâu . Tôi đã nghĩ thông .”

Tiêu Cẩn Nhi tức đến lao lên đánh, Trương Chấn kéo . Cô vẫn chịu thua, gào lên: “Đừng giả vờ! Cô căn bản vô tư như ! Cô tuyệt đối thể tha thứ cho nhà họ Tống! Nhà họ Tống căn bản giữ cô! Khi xưa cố ý đưa cô , ngờ cái giống hèn cô mạng lớn, chết ngoài đó!”

Cô chỉ thẳng , giọng vì kích động mà lạc : “Sau tìm cô về là vì Kính Trừng bệnh! Cần tim của cô để cấy ghép! Nhà họ Tống bao giờ cô sống! Ca phẫu thuật của Kính Trừng định cuối tháng , cô đã biết từ lâu! Để sống sót, đương nhiên cô tay ! Giết sạch họ!”

Nghe đến đây, ánh mắt sắc bén của Trương Chấn lập tức chuyển sang Tiêu Cẩn Nhi: “Những gì cô thật ?”

“Toàn bộ là thật!” Cô gào lên.

“Tôi lịch sử trò chuyện với Kính Trừng! Tôi còn là nhân chứng! Tôi cùng cô đến bệnh viện! Tôi cũng tận mắt thấy Tống Luật Ngôn ngược đãi thế nào!”

Cô kích động chỉ ngoài cửa: “Mấy thứ bẩn thỉu của nhà họ Tống đều giấu trong két sắt ở thư phòng! Kính Trừng tự với ! Mật mã là sinh nhật cô !”

Trương Chấn lập tức đầu, lệnh cho viên cảnh sát bên cạnh: “Lập tức dẫn đến biệt thự nhà họ Tống, kiểm tra cái két sắt đó!”

Anh , ánh mắt nặng nề đè lên : “Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu. Tống Luật Ngôn, khuyên cô thành thật khai báo.”

Tôi nở nụ khổ sở, sự mệt mỏi cuốn lấy thân.

“Khai báo gì? Tôi cũng biết, rốt cuộc ai giết . Tôi vốn sống… thà chết. Tôi biết kế hoạch của nhà họ Tống, nhưng quan tâm… thật sự quan tâm…”

“Làm biết sắp giết mà vô cảm! Cô lừa quỷ !” Tiêu Cẩn Nhi hét lên, giọng khàn đến rách cả cổ họng.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 2"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Mê Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Mê Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Mê Truyện

×

 Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/9fA9Sphgvc

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Metruyen và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

wpDiscuz