Giới thiệu truyện
Kiến Thanh Sơn
Tôi sống trở về thời khắc kỳ thi đại học, kéo học thần đang sân thượng của trường xuống: “Đã bảo nhảy, hiểu ?”
Cậu ngã xuống đất, hàng mi khẽ run rẩy, thu , nhẹ giọng lời xin với : “Xin …”
Tôi mặt , đưa tay : “Chu Ngọc Bạch, đến để cứu .”
Cậu kinh ngạc ngước mắt , ánh mắt ướt át còn vương chút sợ hãi, ngón tay khẽ run.
“Chu Ngọc Bạch, tin ? Có một đã vượt qua mười hai năm dài đằng đẵng, một bộ đến đây—chỉ vì .”
“Người đó chính là .”
Cậu khẽ nuốt xuống, bàn tay lạnh buốt lặng lẽ đặt lòng bàn tay , giọng khàn đặc: “Cầu xin , hãy cứu .”