Sự Trả Thù Của A Vô - Chương 5: Ngoại Truyện
Tất cả những ở huyện Tùng Dương đều chuyện say sưa về một tin tức lớn.
“Nghe ? Nghe là tại vì tranh giành một con cá chép mà đánh .”
“Có đáng ? Cá chép ở đây chúng cũng mà, ba tiền bạc một đêm, ai cũng thể đến, Tôn Chính là một thương nhân giàu , tranh giành đến đỏ mắt, chịu buông tha con cá chép nhỏ đó?”
“Ai mà biết , tóm là sự việc náo đáo cuối cùng, hai bên đánh đến đỏ mắt, biết chết bao nhiêu .”
“Cuối cùng thì con cá chép nhỏ đó cũng chạy mất, con trai độc nhất của Đỗ Tử Minh cũng chết trong trận hỗn chiến đó, hai vợ chồng họ thì còn sống, chỉ là xét nhà, lưu đày, đó chết đường.”
“Ôi—— ôi——”
Người hầu bên cạnh đột nhiên kích động, hung hăng quất một roi, lạnh lùng :
“Cẩu nô, quỳ xuống.”
Đỗ Tử Minh run rẩy quỳ xuống, hai thương nhân giật , dậy tránh sang một bên.
“Vị công tử , đây là nô tài nhà ngài ?”
“Công tử thật giàu , biết làm nghề gì?”
Tôi liếc khuôn mặt thanh tú của Đỗ Tử Minh.
“Làm nghề buôn da bán thịt.”
“Ta cũng hứng thú với cá chép, biết ai thể giới thiệu cho ?”
“Ha ha ha, công tử tìm đúng , công tử mời lên lầu nhã gian ——”
Hai dẫn lên lầu nhã gian, cửa sổ đối diện với mặt biển.
Hoàng hôn buông xuống, muôn vàn ánh sáng ráng chiều chiếu xuống mặt biển.
Tôi , đầu Đỗ Tử Minh.
“Cẩu nô, ngươi xem, hoàng hôn hôm nay thật , nước biển đều biến thành màu tím——”
-HẾT-