Mê Truyện
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot
Sign in Sign up
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot

Tà Ma Gõ Cửa - Chương 4

  1. Home
  2. All Mangas
  3. Tà Ma Gõ Cửa
  4. Chương 4
Prev
Novel Info

Bà mặt mày khó coi, đúng , Chu Viện mối liên hệ lớn với nhà chúng .

“Con là Tiểu Hoa đúng ? Mau về nhà với bà con , muộn nữa phong ấn nó, cả nhà con chết hết đấy!” Ông lão lẩm bẩm về căn nhà gỗ nhỏ.

Bà vội vàng kéo xuống núi và dặn về nhà khi trời tối.

Trên đường đến gốc bách lớn ở đầu làng, đau bụng dữ dội nên bà đợi ở miếu thổ địa phía và bảo tự tìm chỗ giải quyết.

Khi xong việc trời đã tối mịt, trong miếu thổ địa chẳng còn bóng bà .

Trên cây bách treo đầy dải lụa đỏ và chuông, gió thổi phát tiếng đinh đinh, trăng tròn rọi xuống con đường im lặng, lo lắng gọi bà nhiều lần ai đáp, chỉ bóng đêm và tiếng chuông thỉnh thoảng vang lên, và mãi khỏi miếu.

Tượng thổ công ánh nến đỏ trông quỷ dị vô cùng.

Tôi định thì lưng vang một giọng già nua gọi tên: “Tiểu Hoa.”

Ngoảnh đầu , chỉ thấy một bóng mờ xa.

“Ai đó?”

Không giọng ông nội. Tôi chợt nhớ bà dặn, đường đêm tối kỵ ngoảnh đầu vì biết lưng là thứ gì.

Theo lời bà, vai ba ngọn lửa, mỗi lần ngoảnh đầu một ngọn sẽ tắt.

Tôi lau mồ hôi lạnh, định bỏ chạy nhưng chân nhúc nhích, chỉ trơ mắt bóng đen đó tiến , một tiếng gọi vỡ òa: “Ông cả!”

Tôi mừng rỡ, nỗi sợ tan biến ngay tức khắc khi ông sờ đầu , hỏi ở đây và kể chuyện về ma đánh tường.

Ông cả xong mặt tối sầm: “Hỏng , quả nhiên chuyện, Tiểu Hoa, mau về nhà!”

Về đến nhà, thấy bà đang định châm lửa đốt khúc gỗ thì ông cả quát, ba bước thành hai giật lấy khúc gỗ và : “Đây là gỗ hòe, đốt ! Hướng tây nam trong sân là quỷ môn, nơi tụ âm khí. Tổ tiên qua đời đầu thai sẽ âm khí, dễ dẫn dụ oan gia trái chủ, gỗ âm một khi cháy sẽ dẫn đường cho oan hồn, âm hồn càng nhiều dương khí càng suy, những cứu , mà còn chết nhanh hơn!”

Chỉ tới đó, , bà và ông nội đều sững sờ.

Ông cả lấy nhang đang cháy cắm ngược xuống đất, bảo đó là nhang dẫn hồn, loại nhang chuyên dẫn ác quỷ đến nhà và : “Mấy ông lão đó lừa , ông chắc chắn là đồng bọn của con quỷ cái!”

Ông rút thanh kiếm gỗ đào lưng, hiệu im lặng phòng chính.

Ông nội đột nhiên hét lên: “Thành Tử còn trong phòng, nhất định cứu nó!”

Phòng chính đang sáng bừng bỗng tối đen như mực, một trận gió lớn thổi qua sân, lạnh buốt, và một bóng đen từ cửa sổ lao nhắm thẳng ông nội.

Ông túm lấy , đẩy để che, bóng đen cào rách cổ phát vài tiếng rên đau đớn khi trèo tường chạy mất.

Tôi đau đớn đến khó thở, bà tức đỏ mắt xông tới tát ông nội túi bụi và chửi ông là súc sinh, thậm chí nổi điên chạy nhà lấy dao định chém ông nội nhưng may mà ông cả kịp ngăn .

Trong phòng chỉ còn một xác khô nữ, và ông cả chỉ thẳng ông nội, tức giận : “Bản thể thể thu phục nó, giờ thì , để nó chạy mất. Chờ chết !”

Ông nội thế lập tức quỳ xuống, nước mắt giàn giụa: “Anh, hồi đó em với , làm mấy chuyện thất đức, nhưng dù chúng là một nhà, là em ruột. Chẳng lẽ nhẫn tâm em trai mất mạng? Thành Tử là cháu ruột , làm bác cả mà nhẫn tâm ?”

Thấy ông cả động lòng, ông liền lôi bà vì biết bà và ông cả quan hệ .

Hàng năm bà lén đưa cho ông cả ít gạo mì vì thương ông cô đơn, nên mong ông động lòng.

Ông cả thở dài: “Thôi, đều là nghiệp chướng. Giúp em lần cuối.”

Ông nội vội đồng ý. Theo lời ông cả, xác khô trong phòng chính là bản thể của Chu Viện.

Cô lảng vảng nhân gian hơn chục năm và nếu còn bản thể sẽ sớm âm sai tìm đến, nên Chu Viện buộc mượn thân xác sống hoặc tiếp tục dùng bản thể .

Muốn mượn thân xác sống sẽ khó khăn vì là sinh năm âm, tháng âm, ngày âm, giờ âm, thuần âm chi thể, nên trong thời gian ngắn cô tìm , chắc chắn sẽ .

Trước khi , ông cả dặn động trận pháp trong phòng, đặc biệt là lá bùa gầm giường: bắt cô , phụ thuộc đêm nay.

chiều hôm đó, ông lão gõ cửa nhà .

Tôi tức giận quát: “Ông đến làm gì? Còn hại chết chúng ?”

Ông lão lạnh, chậm rãi đáp: “Ông già làm bán tiên bao năm, từng lừa ai. Ngược , các mới lừa. Tối qua con khỏi miếu thổ địa? Đó là vì lão đạo dùng tiểu quỷ nhốt con trong đó. Hắn dẫn con khỏi miếu chỉ để lấy lòng tin của các . Hắn với ông nội con thù lớn, thể thật lòng giúp?”

Tôi rùng , đúng là lạ khi ông cả xuất hiện ở miếu thổ địa đúng lúc.

Ông nội từng làm việc tàn nhẫn với ông cả, liệu ông thể thật lòng giúp?

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ rút một kết luận chắc chắn: Chu Viện giết cả nhà .

Vì , : “Ông lão, tin ông, xin ông mau cứu chúng !”

Ông lão bảo chỉ bản thể của Chu Viện là đủ, còn cần một mồi nhử.

Tôi cúi mặt và hỏi “Mồi nhử là gì?” thì bà lão hì hì, chỉ : “Chính là con!”

Thật , sinh năm âm, tháng âm, ngày âm, là thuần âm chi thể nhất, nếu lấy bản thể, Chu Viện sẽ tìm đến .

Ông lão cám dỗ lớn thế cô chắc chắn sẽ đến, nhưng khi bắt cô phá trận pháp của ông cả trong phòng, ông lão yêu cầu chúng xé hết bùa trong ngoài phòng chính.

Bà do dự nhưng vẫn làm theo. Tôi xé sót tờ bùa gầm giường, còn chú út giường thở hổn hển với ánh mắt kinh hoàng.

Tôi cố nén, với chú đóng sập cửa.

Ông lão cần lấy máu ngón trỏ của , bôi lên chuông treo lên cây trong sân để làm mồi nhử mở trận pháp.

Tôi vui vẻ đồng ý. Mọi thứ đã chuẩn xong, chỉ cần đợi đến tối.

Thời gian trôi chậm, chán nhưng vẫn giúp bà cho gà vịt lợn ăn và nấu cơm, trong khi bà lộ vẻ hài lòng và khen đã lớn khôn.

Tôi chỉ , .

Tối đến, nhà tắt đèn sớm. Tôi giữa sân, chân là vòng gạo nếp trộn máu gà. Bên trái là bản thể của Chu Viện. Bà sợ lạnh, lấy áo bông dày cho mặc.

Vừa mặc , con chó đen lớn sủa ầm ĩ ngoài cổng. Một bóng đen chậm rãi tiến đến.

“Đến .” Ông lão , giọng cứng nhắc.

Dưới ánh trăng, thấy rõ khuôn mặt trắng bệch của cô , đôi mắt vô hồn, miệng há rộng: “Tiểu Hoa…”

Tôi toát mồ hôi lạnh, trơ mắt cô bước qua ngưỡng cửa, thẳng về phía , mỗi lúc một gần.

Bà sốt ruột, kéo ông lão: “Mau thu phục nó!”

ông lão nhúc nhích.

Bà đẩy mạnh, ông lão ngã xuống, là một giấy!

Ông nội sợ hãi ngã xuống đất. Quả nhiên, ông lão và con quỷ cái là một bọn.

Ông lão thật ngoài cổng, giọng lạnh lẽo: Ông đợi ngày quá lâu . Con gái ông , như hoa mà chết thảm như , còn kẻ thủ ác vẫn sống tiêu dao. Cớ thế?

Hóa Chu Viện là con gái ông lão, bắt cóc khi đang học đại học. Người chú út mua về chính là cô . Sau đó, chú út giận dữ đánh chết cô . Không ngờ, cha Chu Viện vẫn tìm .

Ông lão càng càng kích động, hận thể băm vằm cả nhà . Bà to, xin tha cho , nguyện dùng mạng đổi mạng .

ông lão mủi lòng. Ông mở trận pháp, chiếm thân thể cho Chu Viện. Ông đắc ý, tưởng sắp thành công, nào ngờ, ông cả đã chờ sẵn từ lâu.

Ông lão đúng là bán tiên, nhưng đạo hạnh bằng ông cả. Chỉ vài chiêu, ông thu phục.

ngờ, ông còn chiêu cuối. Con tiểu quỷ ông nuôi hút sạch tinh khí của ông nội, biến ông thành xác khô.

Tiểu quỷ hút nhiều tinh khí, trở nên lợi hại hơn, khiến ông cả suýt thua. Chu Viện nhân cơ hội trốn thoát.

Tiểu quỷ đánh tan hồn, thể hại nữa. Ông cả xác khô của ông nội, nhổ một bãi nước bọt: “Đáng đời.”

Ông cả quả thực thù với ông nội. Hồi đó, ông nội từng chiếm nhà, đất, và súc vật mà bà cố để cho ông cả.

Một mắt của ông cả cũng mù, vì ông nội lúc nhỏ thấy bà cố thiên vị, dùng ná bắn mù mắt ông.

Hại hại , cuối cùng tự chuốc họa.

Khi ngang ông lão, ông mặt mũi đáng sợ, hỏi tại .

Tôi đáp, chỉ lạnh , vì bà từng với ai sinh năm âm, tháng âm, ngày âm. Người ngoài làm biết là thuần âm chi thể? Hơn nữa, bà từng nhắc tên mặt ông lão. Tôi chỉ gặp ông hai lần, ông biết rõ về đến thế?

Bùa gầm giường chỉ là trò bịp, chẳng tác dụng gì.

***

Sau vụ đó, bà dẫn và Thành Tử thành phố.

Thành Tử Chu Viện hút quá nhiều tinh khí, mất một phần ba hồn bảy phách, trở thành kẻ ngớ ngẩn.

Ông cả thể khiến chú út trở bình thường, nhưng bà lắc đầu: “Cứ thế , để tránh nó ngoài hại .”

Chu Viện cũng xuất hiện nữa.

Trước khi , ông cả dặn và bà đừng về làng nữa, nơi đó lành.

Bà , cũng chẳng . Tôi biết trong lòng bà còn vương vấn một .

Năm thứ ba ở thành phố, Thành Tử may điện giật chết. Từ đó, chỉ còn và bà nương tựa .

Tôi học hành chăm chỉ, thi đậu đại học top đầu, trường làm việc cho một công ty ngoại quốc nổi tiếng. Làm đầy hai năm, nghỉ việc, đưa bà du lịch khắp nơi, ngắm sông núi đất nước.

Bà , mắt lấp lánh nước: “Con , bao năm nay, con khổ lắm đúng ?”

“Không khổ.”

Đời làm , khổ mấy cũng ngọt.

Bà ung thư, bác sĩ nhiều nhất chỉ còn nửa năm. Nửa năm đó, dốc lòng chăm sóc bà, làm mọi điều bà dặn.

Điều cuối cùng là đưa bà về làng.

Ông cả chống gậy, thở dài: “Cô vẫn về ?”

Lúc đó, bà đã gần đất xa trời, , híp mắt: “Lá rụng… về cội mà.”

Tôi hiểu, lá rụng về cội, mà nơi bà luôn nhớ nhung.

Đêm bà , đúng Trung thu.

Bà nắm tay , ánh mắt hiền từ: “Bà… tìm Tiểu Hoa đây.”

Bà ngắt quãng: “Bao năm nay, con vất vả , Chu Viện.”

Giọng bà nhẹ, nhẹ đến mức nữa.

Bà ôm chiếc áo bông cũ, gặp cháu gái bà yêu nhất.

Ông cả trong sân, ánh trăng đậm, thở dài sâu sắc: “Coi như đoàn viên .”

“ .”

“Tiểu Hoa, những gì ông hứa với con, đều đã làm .”

-HẾT-

Prev
Novel Info

Comments for chapter "Chương 4"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
  • Trang chủ
  • Truyện Dài
  • Tổng Hợp Series Cực Hot

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Mê Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Mê Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Mê Truyện

×

 Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/9fA9Sphgvc

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Metruyen và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

wpDiscuz