Giới thiệu truyện
Thế Gia
Khi xuyên đến đây, câu chuyện đã gần đến hồi kết.
Thiên hạ thống nhất, tân đế đăng cơ.
Nữ tử đã cùng đồng cam cộng khổ, rời bỏ, nay ban một chén rượu độc.
Còn chính là hoàng hậu sắp đón cung, đích nữ của Vương gia, huệ duệ của danh môn.
Ta nữ tử uống chén rượu độc: “Ngươi biết vì đến ?”
Nàng lạnh, mồ hôi lạnh ướt đẫm trán: “Sợ chết?”
“Không .” Ta lấy từ trong tay áo một viên thuốc, nhét miệng nàng: “Là sợ ngươi chết.”
moij người bảo là hoàng đế không muốn cứu nu8 cơ mà tại phần đầu của truyện không tóm tắt được thế cục nên mọi người cứ nghĩ đơn giản. Tại sao nu9 lại lên làm hoàng hậu mà không phải con nhà thế gia nào khác, tại sao mà hoàng thượng phải nhất định sắc phong cái chức kia cho người nhà họ Vương mà không phải họ khác. Đơn giản thì nhà họ Vương đang nắm quyền lực nhất. Còn tại sao nu9 cứu được nu8 mà ông hoàng không cứu được. Tại nhà họ Vương muốn con nu9 lên làm thái tử, sau lên làm vua nên không thể để người ông hoàng yêu còn sống, bà nu8 sống nhỡ ông hoàng đ sủng ái ai khác ngoài nu8 thì sao. Nên là nhà họ Vương chắc chắn không bao giờ để nu8 sống chả qua không ngờ rằng nu9 chả quen chả gì tự dưng cứu bà nu8 thoi.
1 câu chuyện hay. Ko phụ giang sơn, đành phụ nàng. Tính ra kiếp này của ông hoàng may mắn chán, gặp dc ng như nu9.
Ee truyện này đỉnh, đọc ko bị ức chế
Ko hiểu mn trách ông hoàng thượng cái gì luôn ấy. Tranh đoạt quyền lực luôn phải có hi sinh. Chí nam nhi ko thể đặt ở nhi nữ tình trường. Ông hoàng có đầy đủ phẩm chất để làm hoàng đế, trong lòng bách tính là cao nhất, sau đó là giang sơn, cuối cùng mới tới người yêu. Ổng yêu bà nữ8 là thật, yêu sâu nặng và chung thủy, nhưng ổng mang trên mình trách nhiệm của người trị vì, ổng buộc phải buông tay. Chứ ko phải cứ cố gắng muốn có cả giang sơn với mỹ nhân thì mới là giỏi đỉnh chóp đâu trời, chỉ có trong truyện ngôn lù xoa dịu trái tim thiếu nữ thôi chứ trong lịch sử làm gì có ông nào như thế =]]
Truyện hay, đoạncuoois câu chuyện nhưng cả đời ng, làm đứng đầu 1 nước chưa bao h dễ, lựa chọn nh vô kể, nhưng thật ra chả có lựa chọn nào.
Hoàng thượng được sống kiếp này viên mãn không phụ thương sinh chẳng phụ nàng là nhờ có sự mưu trí và sự hy sinh không tưởng của hoàng hậu. Thế gia loay hoay tìm đường sống khi quyền lực dần dần rơi vào tay hàn môn, thấy mà không thể trách. Cảm giác như truyện không có phản diện.