Summary
Thiên Cơ Trùng
Ngày thứ ba đưa ông ngoại du lịch Đông Nam Á, ông đột nhiên cảm thấy tức ngực, thở .
Tôi phóng xe như bay đến bệnh viện gần nhất.
Rõ ràng bãi đỗ xe còn cả đống chỗ trống, nhưng tên bảo vệ nhai kẹo xua , chỉ một tấm biển tay, mắt chẳng thèm ngước lên: “Không chỗ, đậu bên , bãi đỗ xe bên đó chỗ!”
Tôi lời ngon ngọt, dúi điếu thuốc, đưa tiền boa van xin, vẫn cương quyết cho qua.
Nhìn sắc mặt ông ngoại ngày càng tệ, nóng ruột như lửa đốt, đạp đổ nón giao thông, lao thẳng .
Tên bảo vệ lập tức đổi sắc, gầm lên đuổi theo xe, đập cửa xe điên cuồng.
Tôi đạp ga một phát bỏ rơi , tranh thủ từng giây từng phút đưa ông ngoại phòng cấp cứu.
Bác sĩ kiểm tra xong, đưa thông báo bệnh tình nguy kịch: “Chỉ cần đến sớm 5 phút, cũng đến mức nghiêm trọng thế !”
Tôi ướt đẫm mồ hôi, lạnh buốt cả .
Tại độc trùng của chỉ biết giết , thể chữa bệnh?