Thứ Nữ Hoàng Hậu - Chương 4
13.
lúc , cung nữ hầu hạ phía nàng đột nhiên quỳ xuống.
“Khởi bẩm Hoàng thượng, nương nương, hương đúng là do Quý phi nương nương sai nô tỳ đốt. Nương nương thai tượng định, gì đáng ngại, nô tỳ thể ngăn cản. Hiện giờ long thai tổn hại, nô tỳ nội tâm bất an, xin Hoàng thượng thứ tội.”
Trong lòng Cao Phi Tâm dám tin, xông lên đánh nàng: “Tiện nhân! Bản cung ngày thường đối xử với ngươi tệ, ngươi vì vu khống bản cung!”
Cung nữ quỳ mặt đất, cam lòng: “Nương nương đề cao nô tỳ, cung nữ nhất đẳng trong cung khác đều là lệ bốn hai tháng. thì , chỉ thể lấy hai lượng, ngài chỉ hào phóng với ngoài, một thanh danh , từng đối đãi với nô tỳ.”
Cao Phi Tâm cực kỳ tức giận, điên cuồng đánh cung nữ, Thẩm Yến liếc mắt ý bảo thái giám ngăn cản.
Nhân chứng vật chứng đều , trong lòng Cao Phi Tâm tự biết đại thế đã mất, nàng chuyển hướng về Thẩm Yến, than thở lóc: “Bệ hạ, thần thật sự từng làm, tin tưởng thần ! Tình cảm của thần với nhiều năm như , chẳng lẽ đã quên ?!”
Nếu là chuyện khác, Thẩm Yến thể sẽ mềm lòng. đã trông chờ hài tử lâu , hơn nữa nàng gây đủ chuyện đã bao dung tha thứ vô số lần, bây giờ đã thất vọng cực độ .
Cao Phi Tâm bao giờ hiểu một điều rằng, báo ân cũng giới hạn, Thẩm Yến sớm đã là Hoàng tử thất sủng ngày xưa trong lãnh cung cùng nàng dựa sát sưởi ấm, mà là Hoàng đế ôm cả thiên hạ trong tay.
Thẩm Yến tự hạ lệnh, phế vị trí của Cao Phi Tâm, giáng chức làm thứ dân, cả đời giam cầm trong lãnh cung, cả đời cũng gặp .
Ta đã gặp nàng lần cuối.
Vẻ mặt nàng hoảng hốt, đầu tóc rối bù, quanh thân tỏa mùi khó ngửi, một ở chỗ đó nhúc nhích, thấy cũng phản ứng.
“Ngươi biết tại ngươi thua ?” Ta lên tiếng.
Cũng đợi nàng trả lời, tự tiếp: “Bởi vì ngươi đặt tất cả mong đợi của một nam nhân. nam nhân đều là kẻ đáng tin cậy, hôm nay hắnl thể luôn miệng yêu ngươi nhất, ngày mai thể vứt bỏ ngươi như rác rưởi. Đời , duy nhất thể đáng tin cậy chỉ chính bản thân .”
Cao Phi Tâm chậm rãi ngước mắt , nở nụ : “Ngươi hận ? Là khiến ngươi mất hết thể diện ngày đại hôn, thành một Hoàng hậu chỉ danh.”
Ta mỉm : “Ngươi tin , bao giờ nghĩ đến việc tranh giành tình cảm với ngươi, cũng từng hận ngươi.”
Nàng tuy rằng khắp nơi chướng mắt , nhưng cũng từng hại .
Cao Phi Tâm: “Nói lời đường hoàng ai mà biết? Hương Ngưng Lộ là bút tích của ngươi ?”
Ta lắc đầu: “Thật sự liên quan đến , mặc dù ngươi sinh hạ Hoàng tử, nhưng chỉ cần một ngày vẫn là Hoàng hậu, ngày cũng sẽ là Hoàng thái hậu, cần gì đuổi tận giết tuyệt.”
Nàng sửng sốt, nếu , còn ai thể động tay động chân trong cung của nàng.
Cao Phi Tâm cũng ngu xuẩn, nếu năm đó cũng thể dùng sức một bảo vệ Thẩm Yến. Chỉ là nhiều năm như , tình yêu đã mê hoặc tâm trí của nàng, làm cho nàng gần như điên cuồng.
Hôm nay tỉnh táo , nàng suy nghĩ cẩn thận.
“Là Thái Hậu ???”
Ta gì, từ ngày đầu tiên tiến cung, Thái hậu đã bày nước cờ .
Đế vương, thể đặt tâm một chỗ. Bà cũng cho phép hậu cung thoát khỏi sự khống chế của .
Thái hậu sẽ để yên cho Cao Phi Tâm sinh đứa bé . Tất cả nữ nhân trong hậu cung , đối với bà đều giống , chỉ là một công cụ.
Ta hiểu điểm , ở mặt bà giả ngoan bán khéo, để bà buông bỏ cảnh giác với . Trước khi , Cao Phi Tâm đã giao cho một thứ.
Ta bước khỏi lãnh cung, ngẩng đầu bầu trời bốn phương, đáy lòng cảm thấy bi thương.
Nữ tử trong hậu cung, vận mệnh từng do chính quyết định.
Cao Phi tâm cho dù sai, nhưng nàng sai lầm nhất chính là đem vận mệnh của đặt một nam nhân, còn là chính , cho nên mới thể tới kết cục hôm nay.
14.
Thẩm Yến đã mấy ngày liền đến hậu cung, nhiều nhất là đến cung một chút .
Thái hậu ngoài sáng trong tối bảo khuyên can nhiều hơn, tự chọn vài tú nữ trẻ tuổi xinh tiến cung.
Ta tìm cơ hội nhắc tới các nàng mặt Thẩm Yến, mặt lập tức tối sầm .
Ban đêm, đè , thấp giọng nỉ non: “Cảnh nhi, sinh cho trẫm một đứa .”
Ta khẽ run rẩy, nhẹ nhàng nhắm hai mắt .
Sau tháng ba, trời đã bắt đầu hè.
Ta chán ăn, tưởng là do thời tiết nóng bức nhưng Đông Chi đã mời thái y tới khám thì phát hiện đã thai gần hai tháng.
Thẩm Yến khi biết cực kỳ vui sướng, ôm lấy mấy vòng.
Vì đã vết xe đổ đó, lần vô cùng cẩn thận, mỗi ngày đến trong cung bồi , khắc chế đụng , ăn uống sinh hoạt thường ngày trong cung đều hỏi kĩ từng cái một.
lần mang thai của định, mang thai năm sáu tháng bụng dần to lên. Ta cảm thấy nhiều lúc thể khống chế tính tình, dễ nổi giận, đôi khi còn nổi giận vô cớ với Thẩm Yến, hơn nữa còn ăn , cả gầy nhiều.
Thẩm Yến chủ động đề nghị nhà mẹ cung cùng . biết là, chủ mẫu là mẫu thân ruột thịt của .
Cùng chủ mẫu tiến cung, còn đích tỷ. Sau khi tiến cung bao lâu, đích tỷ liền thành thân, nhưng khi gả , phu quân đối xử với nàng cũng .
Trước khi thành thân hứa hẹn với nàng một đời một kiếp một đôi, nhưng thành thân lâu đã nạp thêm mấy nha trong phủ, thậm chí bên ngoài còn nuôi mấy nữ nhân.
Đích tỷ khi biết, lóc hòa ly.
Phụ thân và chủ mẫu đau lòng nàng, bồi thường nhiều của hồi môn, gì cũng để cho nàng về nhà.
Đích tỷ tới Phượng Loan cung, đánh giá một vòng, nhịn trào phúng: “Muội bây giờ thật khác xa so với , khí phái như , biết trong mắt còn phụ thân mẫu thân .”
Ta vốn phiền lòng nóng nảy, trực tiếp trách : “Ngươi cũng biết bổn cung thể so với , ở trong cung an phận một chút, bằng bổn cung cũng giữ ngươi.”
“Ngươi!” Nàng bao giờ đối xử như , vô cùng tức giận phát tác, chủ mẫu đè xuống.
Hai ở Phượng Loan cung.
đích tỷ bao giờ an phận, nhiều lần ba lượt khi Thẩm Yến tới thăm cố ý xuất hiện, đã cảnh cáo nàng vài lần, nhưng hiển nhiên là vô dụng.
Sau khi mang thai thói quen ngủ trưa, hôm nay đang ngủ, đột nhiên Đông Chi đánh thức.
“Nương nương, thiên điện đã xảy chuyện!”
Nguyên là Thẩm Yến tới thăm , thấy ngủ liền đến thiên điện nghỉ ngơi, ngờ đích tỷ dám len lén , bò lên giường Thẩm Yến.
Thẩm Yến giận dữ, tại chỗ sai đưa đích tỷ khỏi cung, còn phái răn dạy phụ thân một phen.
Không lâu đích tỷ đưa đến chùa miếu thanh tu.
15.
Thai của dần lớn, Thẩm Yến dứt khoát ở Phượng Loan cung.
Thái hậu vô cùng bất mãn, trong lời trách cứ khuyên can Hoàng thượng mưa móc rải đều.
Bà sợ trở thành Cao Phi Tâm thứ hai, đối xử với cũng lạnh nhạt hơn nhiều. Thẩm Yến cũng .
Quan hệ giữa và Thái hậu bắt đầu giương cung bạt kiếm, thay đổi thái độ ngày xưa mọi chuyện đều theo Thái hậu, hai mẹ con nhiều lần cãi vã.
Thái hậu cũng đã lớn tuổi, ngày ngày tức giận làm tổn thương thân thể, bệnh dậy nổi.
Thẩm Yến hạ chỉ đưa bà đến hành cung tĩnh dưỡng, lệnh thái y chăm sóc thật .
sáng suốt đều thể , Thái hậu đại thế đã mất, cũng rõ nguyên do trong đó.
Chỉ rõ ràng, phong thư Cao Phi Tâm giao cho , là ma ma đây hầu hạ mẫu phi Thẩm Yến để .
Trong đó còn một viên ngọc bội, mà theo như lời trong thư, chuyện mẫu phi hại năm đó, Hoàng hậu lúc đó thoát khỏi liên quan.
Thẩm Yến mặt ngoài lộ biểu cảm gì, âm thầm phái điều tra, nhanh đã kết quả.
n oán nhiều năm như , thì đã ủ mưu từ lâu.
Ngoại trừ chuyện năm đó, còn bắt tai mắt của Thái hậu gài ở bên cạnh , thậm chí còn trong triều.
Ngày Thái hậu rời cung, ôm , ánh mắt tang thương: “Hoàng hậu, trẫm vẫn còn nàng và hài tử.”
Hai tháng , thuận lợi hạ sinh. Là con trai.
Thẩm Yến đặt tên cho nó, Thẩm Lê.
Ta đặt bộ thể xác và tinh thần của để dưỡng dục Lê nhi, ít quan tâm đến Thẩm Yến, tới tìm đều qua loa tắc trách, tức giận, cách nào phát tác.
Giằng co một hồi, một vị tú nữ mới tiến cung hấp dẫn sự chú ý của .
Hắn bắt đầu sủng hạnh nàng, thăng vị cho nàng, phong là Như phi, ban thưởng như nước chảy đưa đến trong cung của nàng.
Không lâu , Như phi mang thai.
Tháng 10 năm , nàng sinh hạ một nữ nhi, bởi vì khó sinh giữ tính mạng.
Thẩm Yến đau buồn, bước trong cung của một thời gian dài gặp.
Ta sai đốt hương, giống như ấn huyệt thái dương cho , hôn mê giấc ngủ.
Thẩm Yến một thời gian tinh thần sa sút, nhanh mới.
Hắn dường như thoát khỏi sự giam cầm vô hình nào đó, bắt đầu lưu luyến bụi hoa hậu cung.
Mà chỉ chuyên tâm giáo dưỡng Lê nhi, dạy nó sách biết chữ, Lê nhi thông minh, nhiều thứ dạy nó một lần là biết.
Năm Lê Nhi bốn tuổi, Thẩm Yến làm việc quá độ, ngã bệnh.
Thái y uyển chuyển khuyên tiết chế, cơn nóng giận xử tử thái y khuyên can.
Thái y của Thái y viện nơm nớp lo sợ, dám khuyên nữa, chỉ kê thuốc bổ ôn hòa. Không bao lâu, thân thể Thẩm Yến kiệt quệ, thể dậy nổi.
Ta ngày ngày canh giữ ở giường đút thuốc, cơ thể ngày càng gầy gò.
Hắn phần lớn thời gian đều mê man, thỉnh thoảng tỉnh táo ngơ ngác .
Năm Lê Nhi năm tuổi, Hoàng thượng băng hà. Lê nhi đăng cơ, trở thành Thái hậu buông rèm chấp chính.
Ta giải tán nữ nhân trong hậu cung, ban ngân lượng cho ai nguyện ý xuất cung để mưu sinh, ai xuất cung sẽ đưa đến hành cung an dưỡng tuổi già.
Ta mượn thế lực của Bùi gia, nâng đỡ Lê nhi vững vàng triều cương.
Mà khi đích tỷ bởi vì thanh danh tổn hại đưa đến chùa miếu, chủ mẫu cũng vì suy nghĩ quá độ mà bệnh qua đời, phụ thân chỉ còn mẫu thân , hiện giờ Bùi gia trở thành trợ lực hữu lực của Lê nhi.
Năm Lê nhi mười bốn tuổi, khí chất đế vương dần dần bộc lộ của nó với rằng thể buông tay.
Dưới sự dạy dỗ của , nó quả cảm dũng nghị, thông minh lý trí. Sau khi nó chấp chính, hỏi đến chuyện trong triều nữa.
Lê nhi cần chính, thống trị thiên hạ phát triển ngừng, năm nó mười tám tuổi, làm chủ lập con gái Phủ Viễn tướng quân làm Hậu.
Sau khi hai thành thân, tình cảm vô cùng hòa thuận, một năm sinh một cục bột trắng trẻo, đáng yêu.
Ta từ chối đề nghị của Đế hậu đưa nhi tử đến cung nuôi dưỡng, mỗi ngày chỉ chăm sóc hoa cỏ.
Ở trong thâm cung , cuối cùng đã sống là chính .
– HẾT –