Giới thiệu truyện
Về Phía Mặt Trời
Tôi vốn dĩ nghĩ là nữ chính, bởi vì đã xuyên cmnr!
khi nhận bản thân da trắng mịn màng, gia thế hiển hách, học tập xuất sắc, tính cách hoạt bát, thêm một thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, mỹ nữ vô cùng hoảng hốt!
Đây chẳng là mô tả chuẩn đét đèn đẹt về nữ phụ phản diện điển hình ?
“Bình tĩnh nào,” Tôi tự nhủ, “Biết là câu chuyện về tiểu thư nhà giàu cùng thư sinh nghèo thì ?”
Vậy là bắt đầu chú ý đến những trai xung quanh, xem ai quần áo bạc màu, ánh mắt u ám, lúc nào cũng cắm đầu sách vở .
! Không! Hề! Có!
Vì từ đến nay luôn học trường tư, các bạn cùng lớp cũng là con nhà giàu .
Đó chính là lý do khiến tin rằng đang sống trong một cuốn tiểu thuyết và đảm nhận vai diễn khá quan trọng – bởi vì quá xuất sắc!
mà, từ tiểu học đến cao trung, vẫn gặp trai nhà nghèo nào cả.
Không cả, lẽ sẽ sớm chuyển trường đến đây thôi!
Nếu đến sớm quá thì sẽ so sánh với bạn thân trúc mã của mất, bởi vì cái tên cũng xuất sắc kém luôn á!
Nhắc đến trúc mã, cảm thấy .
Cậu mang theo kịch bản nam phụ si tình, âm thầm bên cạnh hơn mười năm thanh xuân. Dẫu yêu sâu sắc, đáp tình cảm, ngược còn tổn thương cả về thể xác lẫn tinh thần, thậm chí còn nguy cơ trở thành “công cụ nuôi con” aka đổ vỏ thuê.
Thật là một điển hình của “mỹ cường thảm”!
“Xin , tớ chỉ thể nắm bắt hiện tại, cố gắng hết sức đối với mà thôi!”
Cậu bạn trúc mã chiếc muỗng run rẩy ngừng tiến đến gần miệng , khó khăn một câu:
“… Vậy … cám ơn nha …”
Truyện mang đậm phong cách truyện teen, cốt truyện mới lạ nhưng triển khai quá rối và văn phong quá non. Toàn thấy đối thoại, độc thoại không, đọc cứ trôi tuột và chả đọng được mấy.
Ngôi kể bị đổi liên tục nên hơi lú nhưng cũng được
Cuti phết này :)) Nam 1 là thanh mai trúc mã với nữ 2, nam 2 là bạn tốt với nữ 1. Nữ 1 và nữ 2 lại chơi thân. :))) hiu linh chữa lafg phết, mỗi tội đọc hơi rối, không có tên mà cứ tôi, cậu ấy hết lên
Đọc đến chương 4 là không đọc được nữa, kể theo lối tự sự suy nghĩ nhân vật nhưng đổi nhân vật kể cũng không chia rõ ràng, phải vừa đọc vừa nghĩ xem nhân vật nào đang kể, cốt truyện đơn giản nhưng thêm suy nghĩ nhân vật vào khiến cho nó trở nên phức tạp, phải vừa nghĩ nhân vật nào đang kể, vừa nghĩ xem mạch truyện chính là gì, không thấy kích thích, không đặc sắc, cố gắng thêm suy nghĩ hài hước của nữ chính cũng không thấy hài lắm, nếu để nội tâm nữ chính làm cốt truyện chính, các nội tâm nhân vật khác được chia vào các chương ở phiên ngoại thì sẽ đỡ rối hơn.