Yến Chi Lai Thì - Chương 7
36
Quang cảnh đổ nát xung quanh dần mờ nhạt.
Tại trung tâm địa lao tối đen, hai bóng dựa ánh nến mờ mịt.
Hàng trăm cặp mắt đồng loạt về phía tôn chủ Ma giới đang rống thảm thiết, cùng — cứng đờ trong lòng .
Ta nhắm mắt lần nữa.
Xem như đã chết .
【Ký chủ, ký chủ! Còn một bông tiểu hồng hoa nữa! Ta đếm nhầm, hê hê…】
【Xin vì đã yêu thương quá nhiều~】
Giọng điệu nịnh nọt của hệ thống vang lên.
Ta lập tức siết chặt nắm đấm.
【Hệ thống, ngươi đừng bao giờ bước khỏi thức hải của nữa.】
【Ta chắc ngươi còn sống để chui .】
Ta vỗ nhẹ lên bờ vai run rẩy của Thẩm Nhạn Bạch.
Một cái, cứng đờ.
Hai cái, ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe đẫm lệ đờ đẫn. Sau đó, đột nhiên nhào tới hôn .
Xung quanh vang lên tiếng hít khí.
Sư tỷ: “Ghi ! Đồ yêu hăng say, sư tôn giam cầm áp chế!”
Sư bá: “Lão phu mắt mờ , chẳng thấy gì hết!”
Đại hán sừng trâu: “Lại hạnh phúc , tôn thượng~”
Thẩm Tử Thanh: “Ta vẫn đang hộc máu đây, ai quan tâm ?!”
37
Thẩm Nhạn Bạch còn hôn xong, trong đầu vang lên báo động:
【Ký chủ tiêu đời ! Khi nãy hồi quy, hệ thống chủ đã phát hiện sự tồn tại của Đại Bạch, bây giờ nhiệm vụ thay đổi, yêu cầu ngươi tiêu diệt Đại Bạch, loại bỏ nguy cơ hắc hóa!】
Môi còn ngậm, trán đau nhói, trong lòng lửa giận bốc lên:
【Tên trời đánh, rốt cuộc còn gây thêm bao nhiêu chuyện nữa đây!】
Ta bờ vực phát điên.
Đặt tay lên thức hải, tụ tập linh khí.
【Dẫn gặp hệ thống chủ, nếu tự bạo ngay bây giờ.】
【Nữ chính mà chết, các ngươi đừng hòng lấy chút năng lượng nào từ thế giới .】
38
Thần hồn truyền tống đến trung tâm điều khiển hệ thống, bộ linh lực đều giải phóng.
Ta đảo mắt quanh căn phòng hình hộp vuông vức .
Nhanh chóng bắt hệ thống chủ—đóa đại hồng hoa—đang định lẻn trốn.
Ta túm lấy cánh hoa của nó, giọng lạnh lùng:
“Đồ hệ thống thánh mẫu chết tiệt, cảm hóa thì cảm hóa cho trót!”
“Tiêu diệt! Tiêu diệt cái rắm ! Ngươi cũng dám động đồ của ?!”
“Có cần giết ngươi ? Hả?!”
Sau khi giật hai cánh hoa, đại hồng hoa run rẩy bật câu đầu tiên:
【Ký chủ, hu hu hu, đừng giết .】
… Giả vờ đáng yêu là đáng hổ.
“Không giết ngươi cũng , lập tức sửa nhiệm vụ cho .”
“Nuôi thì đã nuôi , lớn nhỏ đều giữ.”
Đại hồng hoa dè dặt : 【Ký chủ, chúng quy định…】
“Quy định là đồ chết, chẳng lẽ hệ thống các ngươi cũng chết ?”
Ta rút kiếm dí sát mặt nó.
Nó sợ đến mức héo ba phần: 【Sửa sửa sửa! Lập tức sửa!】
【Chỉ là lượng nhiệm vụ sẽ tăng gấp đôi, hai Thẩm Nhạn Bạch cần 200.000 điểm tiểu hồng hoa mới thành nhiệm vụ công lược.】
【Ngươi thấy thế nào?】
Ta âm thầm quan sát phòng điều khiển:
“Được, nhưng làm đảm bảo ngươi giở trò lưng?”
…
Cầm trong tay cam kết quy tắc của hệ thống chủ, thân thể .
Mở mắt , khuôn mặt Thẩm Nhạn Bạch tái nhợt, như thể đã hồn lìa khỏi xác một lúc .
“Sư tôn… sư tôn, tỉnh …”
Hắn nhào lòng , nước mắt như mưa, ướt đẫm vạt áo .
“Ta cứ tưởng… đã hôn chết , hu hu hu…”
39
Các tiên hữu từ các tông môn đều đã thả về.
Trước khi rời , ai nấy đều luyến tiếc đến mức như thể sắp vỡ vụn.
Ta cứng rắn đá bay mấy kẻ lưu luyến nhất ngoài.
Chỉ mỗi Thẩm Tử Thanh là chịu , cứ bám dính lấy Thẩm Nhạn Bạch, khăng khăng rằng đây chính là ruột của .
Bởi vì Đồng Tâm Kiếm đang gắn kết với Thẩm Nhạn Bạch, chúng mới lần cốt truyện tiếp theo.
Trong nguyên tác, vốn dĩ giết chết ma đầu phản diện Thẩm Nhạn Bạch ở chương hai mươi. Sau đó, vì mối thù giết mà cùng nam chính Thẩm Tử Thanh dây dưa ngược luyến suốt ba trăm chương, đến khi đại kết cục mới chấm dứt.
Bây giờ thì mọi thứ đã đảo lộn.
Mối nhân duyên chính thống của trở thành ca ca của đồ .
Chính là kẻ từng giẫm gãy cổ tay , quăng lên tường.
Rồi vòng vo thế nào, cuối cùng cũng ứng nghiệm câu của —
Ba thành một nhà.
Từ khi tận mắt chứng kiến cái chết của , Thẩm Nhạn Bạch liền nhập ma .
Sau khi theo về Tê Ngô Phong, ngày đêm nghỉ cày nhiệm vụ, chứng minh bản thân là một thiên sứ cải tà quy chính.
phiền phức vẫn luôn nối tiếp .
Hôm nay đến mách tội rằng đã tắm cho linh thú của tám lần, suýt chút nữa làm con vật rơi trầm cảm.
Ngày mai đến kêu ca rằng chuyển hết linh thực của sư bá từ Đông Viện sang Tây Viện, từ Tây Viện dọn ngược về Đông Viện… chỉ trong một ngày mà thu hoạch mười bông tiểu hồng hoa. Nếu phát hiện kịp thời, khi mùa linh thực năm nay đã mất trắng .
…
điều đáng hận nhất chính là vẫn hăng say cày điểm .
Mỗi tối đều trèo lên giường .
Hôn một cái, hỏi một câu:
“Sư tôn thích ? Có vui ?”
Ta gật đầu một cái, trong đầu xuất hiện thêm một bông tiểu hồng hoa.
Một đêm, thể cày hơn ba ngàn bông.
Tất nhiên, nếu làm chuyện khác, tốc độ cày điểm còn nhanh hơn.
Chỉ điều, khổ nhất vẫn là .
Từ khi cả hai đồ đều , Tiểu Bạch liền giãy nảy đòi ngoài. Đại Bạch cũng thỏa hiệp, cho kiểm soát thân thể.
Thế là, hai bọn họ thay phiên …
Đại Bạch mệt thì Tiểu Bạch lên. Tiểu Bạch kiệt sức thì Đại Bạch tiếp tục.
Ta… chẳng đã trở thành máy cày điểm của bọn họ ?!
Cứ như thế, ngậm đắng nuốt cay suốt ba năm, rốt cuộc cũng tích đủ hai mươi vạn bông tiểu hồng hoa.
Hệ thống chủ từ lần đánh cho một trận, đã ngoan ngoãn hơn nhiều. Ngoài việc giúp Thẩm Nhạn Bạch trọng sinh, nó còn chủ động ban thưởng cho một điều ước.
Tối hôm đó, khi cày điểm đến mức hồn xiêu phách lạc, lập tức hạ lệnh:
“Đổi cho Đại Thẩm Nhạn Bạch một thân xác mới.”
Ý của là: Một khi cả hai đều cơ thể riêng, thì dù cãi đánh , ít nhất cũng yên thân.
khi thấy vẻ mặt đầy vi diệu cùng ánh mắt cố nén vui sướng của “”…
Ta đột nhiên linh cảm—
Dường như làm chuyện ngu ngốc gì …
— Kết thúc.